THƠ: LỜI CHO MẸ




LỜI CHO MẸ


Năm xưa tôi còn bé
Mẹ thường nắm tay tôi
Mẹ đâu tôi theo đấy
Một bước không hề rời
            ***
Tối về nằm bên mẹ
Tôi chẳng chịu ngủ riêng
Mẹ bảo tôi đã lớn
Ngủ xa mẹ được rồi
            ***
Có lần mẹ tôi bảo
Con đã lớn rồi đây
Đi chơi cho vui thỏa
Cho biết đó biết đây
           ***
Nhưng tôi chẳng chịu đi
Mẹ nói tôi nhút nhát
Tôi cúi đầu lảm thinh
           ***
Ở trường tôi kể chuyện
Về nhà kể mẹ nghe
Mẹ khen tôi giỏi quá
Nụ cười dành cho tôi
          ***
Mỗi lần qua nhà ngoại
Nhiều lần thân trong nhà
Mẹ bảo tôi kể chuyện
Cho cả nhà cùng nghe
Cả nhà cùng vổ tay
Tôi mừng vui sung sướng
          ***
Thời gian trôi qua mau
Năm học hết lớp 5
Mẹ nhìn khen tôi lớn
Con mẹ vào cấp 2
          ***
Mặc áo bỏ trong quần
Đầu chải rẽ một bên
Tôi như ông cụ non
Bập be vài tiếng Pháp
           ***
Mẹ tôi còn trẻ quá
Tôi đã cao bằng người
Mẹ vẫn la tôi lười
Ăn nhiều đi cho lớn
          ***
Cứ mỗi ngày Chúa nhật
Nhớ mỗi mùa Giáng Sinh
Cả nhà cùng đi lễ
Niềm hạnh phúc tuyệt vời
Mẹ dạy tôi vâng lời
Mẹ dạy tôi tình yêu
Khuyên tôi gắng mà học
Đễ mai sau giúp đời
          ***
Đi đâu về có quà
Ngủ dậy có đồ ăn
Bao nhiêu là năm tháng
Không hề thiếu một ngày
          ***
Mẹ tôi là Bác sĩ
Cho cuộc đời của tôi
Khi đau mẹ kẹp mạch
Ra toa thuốc cho tôi
          ***
Khi đau tôi đắng miệng
Mẹ lai phải dỗ dành
Đút tôi vào muỗng cháo
Lại đặt tay, trán tôi
       ***
Nhà mới được xây lên
Tôi rời căn gác hẹp
Từ giã tuổi thần tiên
Bao câu chuyện cổ tích
Quên dần theo tháng năm
       ***
Từ giã tuổi thần tiên
Tôi thấy mình đã lớn
Không muốn mẹ dỗ dành
Thời gian trôi qua nhanh
Tôi tự mình học hành
Một mình tôi đi lễ
Không đi bên mẹ tôi
Mẹ mừng khen tôi lớn
Cao hơn mẹ đây rồi
Lời Chúa tôi học nhiều
Sớm chiều cùng các bạn
          ***
Học nhiều tôi càng hiểu
Biết lý sự ở đời
Điều gì chưa rõ hết
Tôi liền hỏi mẹ tôi
          ***
Nhà tôi thật êm ấm
Cơm hai bửa quây quần
Ăn xong giờ lễ bái
Cùng cầu nguyện với nhau
         ***
... Thời gian trôi qua nhanh
Tôi như con chim nhỏ
Bay cao vút trời xanh
Tôi nhảy nhót chuyền cành
Suốt ngày trong nắng ấm
           ***
Nhớ mẹ tôi muốn về
Nhưng đường xa vạn dặm
Và có nhiều cách ngăn
Tôi làm sao về được
Nhớ tôi mẹ khóc hoài
          ***
Bây giờ là tháng mấy
Tôi không nhớ trong tôi
Thời gian làm xa cách
Giữa tôi và mẹ tôi
Người đời thường trách tôi
Đứa con hư của mẹ
Mẹ cuí mặt nhận lời
Chịu lấy nhiều tai tiếng
Tôi làm mẹ đau đớn
Mẹ không tiếng oán than
Bởi vì thương tôi lắm
Mẹ nghĩ tôi nhỏ hoài...
                    *****************                   
 Đà Nẵng 2014
Tác Giả Kiều Thế

1 nhận xét:

  1. Bài thơ đầy cảm xúc chân thành của người con đối với mẹ mình.Cám ơn tác giả.

    Trả lờiXóa