THƠ: THỜI HỒNG ÂN CỨU ĐỘ ** XIN TRỜI ĐỔ XUỐNG SƯƠNG MAI



THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT II MÙA VỌNG NĂM A


THỜI HỒNG ÂN CỨU ĐỘ


Hãy sám hối và bỏ đàng tội lỗi
Rìu sắc kề sát gốc chớ coi khinh
Đây, thời gian thuận tiện để soi mình
Cây không quả chặt phăng cho vào lửa.

Còn rộng mở thì mau len vào cửa
Kẻo khóa rồi đấm ngực ích chi đâu!
Thời Hồng-ân Cứu-độ rất nhiệm mầu
Đừng lần lữa mau ăn năn trở lại.

Chớ suy tưởng theo lối đường cuồng dại
Xiêu đằng nào ngã đằng ấy sai chi
Ngày không đi đêm chợt đến còn gì
Lù lù thấy quan tài mới nhỏ lệ.

Thoảng hoang địa bao ngàn năm vẫn thế
Đâu hẳn rằng lời ấy nói cho tôi
Ran bên tai Tên Cám Dỗ chài mồi:
“Giây phút cuối gương Trộm Lành bắt chước!”

Phù vân cả, một cuộc đời xuôi ngược
Lãi thế gian chính mình thiệt, dại không?
Đời chóng qua tựa hoa cỏ ngoài đồng
Nơi nó mọc có còn chăng vết tích!

Mau sám hối cho đời ra ơn ích
Ngày đơm hoa đêm kết trái yêu thương
Hòng mai sau vinh phúc cõi thiên đường
Đạt cùng đích Chúa mong người hạnh phúc.
    ---------------------------------------
   Giu-se Nguyễn Văn Sướng.

 
XIN TRỜI ĐỔ XUỐNG SƯƠNG MAI


Xin Trời đổ xuống sương mai
Đất khô hoang phế năm dài khóc than
Còn đâu chim hót râm ran
Hồng phô sắc thắm Huệ lan ngạt ngào!
Hương Nam khô héo trên cao
Vẳng theo tiếng gió đàn nào kêu thương
Gia-liêm nài nẳng canh trường
Xin mưa Cứu Chuộc xin sương ân tình
Lạy Trời mưa Đấng Cứu Tinh
Vinh danh Chúa Cả an bình thế nhân.
     ---------------------------------
   Giu-se Nguyễn Văn Sướng



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét