LỄ MÌNH MÁU THÁNH CHÚA
ÔI MAN NA THẬT CHA BAN
Tây Du Ký kể lại rằng
Hễ ai ăn thịt Đường Tăng: Sống đời
Thế là yêu quái, trời ơi
Hăm hăm hở hở chực xơi thịt Đường
Chúa ban Mình Thánh, Thần lương
Ai ăn khỏi chết miên trường Bồng-lai
Chúng con yêu quái ngu dai
Lại chê Thịt Thánh vật nài nhưng không!
Dễ thường Lời Chúa viễn vông
Mà xui Nhà Tạm đợi trông mỏi mòn
Thương thay Lương Thực sống còn
Thảm thay Nhiệm tích héo hon tháng ngày
Kìa xem Tiệc Thánh vui say
Ngày ngày thết đãi sẵn bày hồng ân
Bánh ao ước các Thiên-thần
Nuôi Hồn nhân thế đường trần bình an
Ôi, Man-na thật Cha ban
Ngọt ngào Thượng giới chứa chan tình Trời
Bao ngàn năm vẫn gọi mời
Ăn vào sẽ sống đời đời vinh quang.
*********
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
LƯƠNG THẦN MẦU NHIỆM
Dầu Người khẳng định thiệt hơn
Thế nhân chẳng đoái nguồn cơn, phụ phàng
Xưa, dân chê chối Lời vàng
Nay, con cái cũng chẳng màng, lánh xa
“Thật, Ta bảo thật mặn mà
Máu Ta của uống thịt Ta lương thần”
Đớn đau chữ “Thật” ân cần
Nhắc đi nhắc lại thập phần xót xa
Cũng hoài lay chuyển người ta
Vẫn còn cắt nghĩa chỉ là ví von!
Hai thiên niên kỷ héo mòn
Hắt hiu nhà Tạm sắt son đợi chờ
Lương Thần mầu nhiệm huyền mơ
Đường quê êm ái bến bờ bình an.
Bánh trường sinh thật Cha ban
Giê-su hồng phúc rụa ràn chúng nhân.
**********************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
LƯƠNG THẦN TIỆC THÁNH
Giữa nơi hoang vắng cuối ngày
Bảo lo ăn uống, chuyện gay khó bàn
Nghĩ thôi đã muốn phàn nàn
Hai cá năm bánh? Thôi can mấy người!
Năm ngàn tráng hán, dễ ngươi
Phụ nhi chưa kể, hỏi cười khóc đây?
Thế mà phép lạ tròn đầy
Mười hai thúng vụn no ngây còn thừa…
Nay, còn cả thể hơn xưa
Lương Thần tiệc Thánh sớm trưa chí tình
Nuôi hồn ban sống Thần-linh
Vĩnh hằng hạnh phúc trường sinh muôn đời.
***************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
MÌNH NGÀI THIỆT BÁNH
Đoàn dân lũ lượt theo Ngài
Nắng chiều đã ngả vạn chài tiêu sơ
Động lòng thương đến ngẩn ngơ
Chút tình cá, bánh huyền mơ ngọt ngào
Hai con cá nhỏ là bao
Và năm chiếc bánh ôi chao nhiệm mầu
Năm ngàn vạm vỡ mày râu
Phụ nhi chẳng kể ân sâu no đầy
Mười hai thúng vụn dư đây
Đặt nên thắc mắc: Ông Thầy là ai?
Hai ngàn năm lẻ dặm dài
Âm thầm Nhiệm Tích miệt mài trung trinh
Mình Ngài thiệt Bánh Trường Sinh
Ai ăn sẽ sống hiển vinh muôn đời.
*****************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
NÀY LÀ MÌNH MÁU HUYỀN SIÊU
Nhiệm mầu Bí tích tình yêu
Thầy về trò ở một chiều năm xưa
Luyến lưu kỷ vật cũng thừa
Chia ly mà chẳng, mới vừa chia ly
Quan san nào có nghĩa gì
Người đi vẫn ở diệu kỳ huyền siêu
Phát minh nhiệm tích tình yêu
Là Mình là Máu sớm chiều bên nhau
Dịu dàng ấp ủ trước sau
Lòng bên lòng xóa đớn đau xa lìa
Vui buồn dương thế sẻ chia
Náu trong Bánh Rượu, ô kìa Chúa tôi
Xưa Thiên tính xóa đi rồi
Nay nhân tính cũng than ôi chẳng còn
Ngày ngày lặng lẽ héo hon
Đợi chờ con đến mỏi mòn vì yêu
Này là Mình Máu huyền siêu
Hỡi ai túng lối phận liều, đến đây..
****************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
NƯỚC TRỜI, BÁNH THẬT
Nước Trời, Bánh Thật*, thì chê
Thế gian, Bánh Vẽ, si mê một đời
Bánh Chân Thật, xuống từ Trời
Đâu như Bánh Vẽ vợi vời hư không!
Mâm đời Bánh Vẽ viễn vông
Phù hoa ảo ảnh bềnh bồng mây trôi
Trắng tay, không “Bỏng”, hỏng “Xôi”
Ê chề chán vị Đời “Ôi”** lỡ làng
Mâm đời Bánh Vẽ mơ màng
Nồi kê chửa chín ngỡ ngàng giấc mê
Tranh danh đoạt lợi bộn bề
Một cơn gió thoảng não nề phù vân
Nước Trời, Bánh Thật, hồng ân
Thỏa thuê khát vọng thế nhân đợi chờ
Man-na Trời xuống hơn mơ
Thiên đàng dương thế huyền cơ diệu kỳ.
*************
(*) Mình Thánh Chúa Giê-su
(**) thiu, thối..
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
TA LÀ BÁNH TỪ TRỜI CAO
Nếu được sống cùng Ngài vào thuở ấy
Thì ải này đâu dễ bước chân chi
Khi nhân thân ngày bữa có lạ gì
“Ta là Bánh từ Trời cao xuống thế!”
Nếu được thấy mỗi ngày như thường lệ
Người đã ăn và cùng uống, ôi chao!
“Đem thịt mình nuôi sống chúng tôi sao?”
Lời như thế, khó nghe là đúng thực
Nhưng cũng thấy bao nhãn tiền, ân đức
Phép lạ làm nhan nhản khắp nơi nơi
Mà vẫn mang thành kiến, ối cha ơi
Thì quả thật, kiêu căng và hợm hĩnh!
Nghe lời nói, ngắm việc làm, bình tĩnh
Người có tâm, biết phục thiện sẽ Tin
Dù huyền siêu, không hiểu vẫn nhận nhìn
Vì nhân thế không một ai như thế!
Duy mình Ngài giữa trần đời dâu bể
Bánh Thiên thần nuôi sống cõi nhân sinh
Man-na Trời ban sức sống Thần linh
Không như Bánh Thế gian, toàn Bánh vẽ!
******************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
HUYỀN SIÊU NHIỆM TÍCH.
Đơn sơ chút Bánh không men
Đậm đà chút rượu nho hèn nồng say
Thần minh tự hạ thế này
Loài người cao ngạo dạn dày biết bao!
Huyền siêu nhiệm tích muôn cao
Ẩn mình Bánh Rượu, ngọt ngào Thần lương
Phi thường cho đáng phi thường
Yêu thương đến độ yêu thương chẳng từ
Ngày xưa, còn bậc Tôn sư
Ngày nay, nhà Tạm ẩn cư mọn hèn
Quạnh hiu này chút ánh đèn
Bình minh muốn tỏ đêm đen thế trần
Tình Yêu vẫn đứng tần ngần
Đợi chờ con đến ân cần hỏi han
Hai ngàn năm lẻ thế gian
Hồng ân mời mọc trao ban vĩnh hằng
*********************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
BÁNH THẬT, BÁNH VẼ.
Đời là Bánh Vẽ ngọt ngon
Chúa là Bánh Thật, buồn con chẳng màng
Bánh Vẽ luôn hứa Thiên đàng
Thiên đàng Bánh Vẽ trái ngang đoạn trường!
Đời là Bánh Vẽ ngát hương
Buồn cho Bánh Thật khiêm nhường đơn sơ
Bánh kia hư mất mịt mờ
Bánh này mới thật bến bờ bình an
Bánh Vẽ tên gọi: Thế Gian
Càng ăn càng đói, đầy bàn viễn vông
Giàm danh khóa lợi, ngóng trông
Một cơn gió thoảng, hư không trở về!
Một đời hão vọng, ê chề
Bóng câu cửa sổ, giấc mê hãi hùng
Thật đời lại Vẽ, thẹn thùng
Tưởng hèn lại Thật, vô cùng quang minh
Bánh này thật Bánh-Trường-Sinh
Chính là Máu, Thịt, hiển vinh Con Trời
Thỏa thuê khát vọng đời đời
Ngài là Bánh Thật cao vời cho con.
**************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
BÁNH HẰNG SỐNG
Bánh cơm muôn thuở sự thường
Bánh Hằng Sống mới là Đường Trường Sinh
Hai con cá nhỏ, thiệt tình
Thêm năm chiếc bánh, trọng khinh ai nào?
Năm ngàn đinh tráng ngán ngao
Phụ nhi chưa kể, tơ hào vào đâu!
Thế mà no ngán ngập đầu
Mười hai thúng vụn nhiệm mầu thế nhân.
Ngày xưa chưa hiểu, bất cần
Ngày nay lơ láo hồng ân bởi Trời
Mặc cho Nhiệm tích chơi vơi
Mong chờ con cái, gọi mời thiết tha
Bánh cơm vất vả, mặn mà
Bánh Hằng Sống để lơ là ngày qua!
Rồi ra cơm bánh nhạt nhòa
Bánh Hằng Sống mới nở hoa trường tồn.
***************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
BÁNH CHÍNH THỊT CON NGƯỜI
Người chạy theo ảo vọng
Tay với hoài vu vơ
Đời chỉ là bánh vẽ
Khát khao hoài ngu ngơ
Phù vân nối phù vân
Bánh vẽ là bánh vẽ
Chiều đời người tím lịm
Thảng thốt sầu đêm cay
Đâu mới là “Bánh” thật
Cho đời thỏa khát khao
“Bánh-bởi-Trời” hằng sống
“Đường” dẫn lối trường sinh.
Xin cho đời “Bánh” ấy
Thay bánh vẽ xưa nay
“Bánh” chính thịt “Con Người”
Ai tin hằng sống mãi.
*****************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
BÁNH CHÂN LÝ
Ngài là chính Bánh-trường-sinh
Bánh ban sự Sống Thần linh rạng ngời
Bánh chân lý, Bánh bởi Trời
Ăn Người, hồng phúc trọn đời thỏa thuê
Không còn đói lả đường về
Sức thần chân bước bến quê an lành
Phù vân biết mấy lợi danh
Nhận chân ảo mộng, rành rành hư vô
Đời cho bánh vẽ hồ đồ
Khiến xui hỗn loạn, xô bồ, nhiễu nhương
Bánh Ngài chính thật thần lương
Hồi dương kẻ chết soi đường chốn mê
Cho con xác tín một bề
Đời con bánh vẽ ê chề đã qua
Từ nay tin kính nở hoa
Duy Ngài Bánh thật an hòa đời con.
**************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng