THƠ: RỒI SẼ MỘT NGÀY




Thi Ca Tin Mừng Chúa Nhật I Mùa Vọng Năm C


RỒI SẼ MỘT NGÀY

Trên Trời, điềm lạ kinh thiên
Thế nhân hoảng sợ, muộn phiền tai ương
Biển gào sóng thét thê lương
Tầng Trời lay chuyển, đoạn trường cổ lai

Con Người ngự đến trên ngai
Thiên cung phủ phục trần ai lạy thờ
Ngẩng đầu ưỡn ngực như mơ
Này Ơn Cứu Chuộc bây giờ hiển linh

Kìa xem cây vả bên mình
Đâm chồi nẩy lộc: Hạ xinh đến rồi
Xảy khi hiện tượng sục sôi
Nước Thiên Chúa đến cao ngôi đời đời

Coi chừng chè chén thảnh thơi
Thình lình ngày ấy chụp rơi lên đầu
Khôn ngoan tỉnh thức nguyện cầu
Ngõ hầu đứng vững nhiệm mầu hãy nghe

Phù hoa giả trá mờ che
Cuộc tình suốt sáng, rượu chè thâu canh
Bóng câu cửa sổ qua mành
Trăm năm chớp mắt mỏng manh phận người.

****************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng




THƠ: NIỆM KHÚC & ÔI, NGÀY ẤY


Thi ca Tin Mừng Chúa Nhật 33 Thường Niên B
Kính Trọng Thể các Thánh Tử Đạo VN.

NIỆM KHÚC.

Hiu hắt gió như Linh về, rờn rợn
Chiều chậm buồn pha ráng đỏ, hoang sơ
Dĩ vãng xưa chìm sâu dưới bụi mờ
Chợt khuấy đảo ùa về bao cảm khái

Bi hùng sử ngày nào thời bách hại
Suốt dọc dài dải gấm vóc non sông
Từ kinh đô lan xuống mãi ruộng đồng
Chẳng còn chốn nương thân nào yên ổn!

Dẫu quê nhà miền chôn nhau cắt rốn
Mà trốn chui trốn nhủi ánh ban mai
Rồi tha hương ẩn náu suốt đêm dài
Con khóc cha, vợ nhớ chồng, thê thiết

Máu đổ xuống vì niềm tin bất diệt
Nào lăng trì, nào trảm quyết, đau thương
Rũ tù đây, xử giảo đó, trăm đường
Làng phân sáp, người lưu đày biệt xứ!

Giống Chiên Con, hiền lành không kháng cự
Không hận thù vì đã thứ tha luôn
Mắc ô danh dù công chính, thật buồn
Hơn trăm ngàn(*), mấy mồ yên mả đẹp!

Chỉ là những chân quê phường guốc dép
Bà mẹ hiền một nách những con thơ
Ông nông phu mưa nắng với bụi bờ
Thảng hoặc cũng dăm ba người quyền quý

Họ khác lắm nghèo, sang, cùng địa vị
Chung một đường, Đường-Thánh-Giá quang vinh
Khí hùng anh tỏ rạng chiếu oai linh
Tiết Thánh nhân chói ngời soi Đạo Thật

Bi hùng sử còn lu mờ mặt Nhật
Bao năm rồi, ai rửa những oan khiên?
Tả đạo kia, theo Tây đó, ưu phiền?
Vẫn cây ngay dễ sợ gì chết đứng

Bi hùng sử bao năm còn kiên vững
Tiền nhân ơi, con cháu quyết noi gương
Gieo đau thương gặt hái ắt phi thường
Hạt phải thối để mầm vươn xanh ngát

Hiu hắt gió chiều thu buồn bàng bạc
Đỏ ráng trời tưởng huyết lệ năm xưa
Giọt ngập ngừng ru hoài niệm đong đưa
Nghe huyền ảo chừng Linh về nhè nhẹ.

***************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(*) Hơn một trăm ngàn người Công giáo đã bị giết trong thời kỳ cấm Đạo mà đỉnh điểm là ba triều vua Minh Mạng, Thiệu Trị và Tự Đức

ÔI, NGÀY ẤY

Ôi ngày ấy, sau gian nan, thử thách
Vầng kim ô ra tăm tối, thê lương
Chị Hằng kia cũng mất sáng, đoạn trường
Và tinh tú theo nhau cùng rơi rụng

Ôi ngày ấy, các tầng trời nao núng
Ngày quang lâm, Ngài xét xử thế gian
Ngày vinh quang ngự đến giữa mây ngàn
Ngày trở lại, nào ngẩng đầu ưỡn ngực

Ôi ngày ấy, phúc ai người tỉnh thức
Kìa cơ binh Thần sứ thúc loa vang
Từng muôn muôn từng lũ lũ hàng hàng
Tụ bên hữu Chiên Con niềm hạnh phúc

Ôi ngày ấy, ngày tận cùng vinh nhục
Ngày đáo đầu thiện ác kiếp nhân sinh
Ngày vô song độc nhất cõi Thiên đình
Và tội, phúc từ nay là mãi mãi!

Kìa cây vả khi lá mầm mềm mại
Thì Hạ về đã ngấp nghé bên song
Khi thấy bao hiện tượng, hãy đề phòng
Con Người đến, ngày quang lâm kề cận

Phán xét riêng, người ơi hồn cẩn thận
Đừng để lòng mê mải với phù hoa
Kẻo lỡ ra đầy hối tiếc nhạt nhòa
Ôi ngày ấy, muôn đời ngày tuyệt mật!
**************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng


THƠ: HAI XU TÌNH YÊU.



Thi Ca Tin Mừng Chúa Nhật 32 Thường Niên B

HAI XU TÌNH YÊU.

Hai xu Bà góa bỏ vào
Chúa khen Bà đã góp cao đóng nhiều
Vì Bà bỏ với tình yêu
Đồng tiền sinh sống cũng liều hy sinh!

Hai điều tóm cả huyền linh
Yêu người, yêu Chúa, trọn tình thủy chung
Việc hèn việc cả tùy tùng
Sâu xa động lực cuối cùng mới hay

Hai xu vẫn kể cao dày
Một ly nước lã sánh tày cao sơn
Tình yêu nào kể thiệt hơn
Cái Tâm mới chính nguồn cơn vạn điều

Hai xu Bà góa huyền siêu
Phúc ai hiểu thấu tình yêu cao vời
Tình Yêu xuất phát tự Trời
Yêu đi để thấy cuộc đời thắm tươi.

*****************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng




THƠ: KHÔNG KHÚC TẾ THI



KHÔNG KHÚC TẾ THI


Buồn quá Tế Thi viết chẳng ra
Lẽ cầu Chúa chẳng đủ sâu xa
Lung linh giọt nắng thềm hiên vắng
Nhạt nhẽo lời thơ thiếu thật thà

Thi tứ mịt mù tít gió mây
Trắng còn trang giấy viết chi đây!
Hồn thơ cằn cỗi hồ hoang mạc
Trăng gió không về, lánh cỏ cây

Tịch mịch không gian chút lặng trầm
Ai ngồi ngơ ngẩn thoảng trầm ngâm
Hồn ơi phiêu dạt mông lung thế
Bay mãi không về mảnh tĩnh tâm

Đâu khúc Tế thi lảnh lót xưa
Hài hòa cung bậc tấu lưa thưa
Cho hồn thoảng nhẹ thành hương khói
Lãng đãng ngai tòa điệu khúc đưa

Không khúc Tế thi kính tiến Cha
Thì lòng dâng cả trước bao la
Giấy nguyên trinh bạch không tì vết
Thay tiến lòng con mãi mặn mà.

************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng



Thơ: GIỚI RĂN



Thi Ca Tin Mừng Chúa Nhật 31 Thường Niên B

GIỚI RĂN.

Giới răn đâu để buộc ràng!
Giới răn để giúp chỉnh đàng quang minh
Giới răn: Phải lẽ hợp tình
Giữ cho thăng tiến tâm linh nhân trần

Giới nhiều, răn lắm, phân vân
Hôm nay Chúa dạy tối cần, một thôi.
Kiếm tìm chi những xa xôi
Yêu người, mến Chúa, giúp tôi trọn lành

Nước Trời chẳng tít cao xanh
Ở trong những kẻ lòng thành chí ngay
Tình yêu ngự trị dạ này
Giới răn chi nữa, đã say Thiên đàng

Tình yêu là giới luật vàng
Yêu thì xóa hết trái ngang trên đời
Yêu người, yêu Chúa tuyệt vời
Trần gian hưởng sớm nước Trời thiên thu.

****************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng