THƠ: CON XƯNG THẦY THẬT CON TRỜI



THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT 12 THƯỜNG NIÊN C



CON XƯNG THẦY THẬT CON TRỜI

Hai ngàn năm, vấn nạn xưa
Vẫn còn truy vấn sớm trưa miệt mài!
“Chúng con bảo Thầy là ai?”…

Khi mà tiền bạc lên ngai bạo cường
Những danh cùng lợi tranh vương
Thầy là ai, giữa trăm đường quan san
Thầy là ai giữa bạt ngàn
Những vua, những chúa, nhân gian tôn thờ
Chiêu sinh, chẳng hứa mộng mơ
Theo chân, chẳng chút nên thơ, an nhàn
Ngày ngày khổ giá chan chan
Bỏ mình dấn bước trơ gan đá vàng
Thầy là ai? Thật trái ngang
Ki-tô, Con Chúa cao sang thiên đình
Dang tay nhận lấy khổ hình
Cho con được lại quang vinh đời đời…

Con xưng Thầy thật Con Trời!

***************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng



THƠ: TÌNH YÊU VÀ THỨ THA



THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT 11 THƯỜNG NIÊN C


TÌNH YÊU VÀ THỨ THA

Tình yêu và sự thứ tha
Như hình với bóng, sâu xa, mặn mà
Tha là căn tính bao la
Một trong khía cạnh hải hà tình yêu
Tha nhiều nên đã yêu nhiều
Yêu là trải nghiệm huyền siêu tuyệt vời
Nếm xem cho biết tình Trời
Kẻo qua một kiếp một đời hư không…

Ngửa nhìn lên cõi mênh mông
Tội trùng tội điệp cậy trông tha hoài.

**************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng


THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT 10 THƯỜNG NIÊN C


YÊU CHO ĐẾN CHẾT


Người đem lửa Hạ mến yêu
Nấu nung trần thế một chiều Can-vê
Yêu cho đến chết ê chề
Yêu ngây yêu dại yêu mê yêu cuồng
Tình yêu đâu chỉ nói suông
Yêu là thế đó, chẳng ruồng bỏ ai

Chết, chưa tỏ thấu lòng Ngài
Lưỡi đòng như tiếng van nài, Thánh-tâm!
Chảy ra cho hết tình thâm
Mở ra cho thấy mạch ngầm yêu thương
Người ơi, Chúa quý là dường
Chuộc người bằng mạng phi thường Chúa ta.

Thánh-tâm Chúa quá bao la
Lấy chi đền đáp sâu xa tình Ngài.

***************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

CHẠNH LÒNG THƯƠNG

Không cần đòi hỏi lòng tin
Không chờ mở miệng kêu xin lẽ thường
Tin Mừng chép: “Chạnh lòng thương…
Người chết sống lại trên đường đem chôn!
Đám đông chứng kiến hoảng hồn
Chúa ban một đại Sứ ngôn cho đời…”

Chỉ cần Ngài phán một lời
Như xưa lúc dựng đất trời thênh thang
Chúa mang trả lại con vàng
Cho bà mẹ góa, dịu dàng, xót thương!

Ôi, Đấng mặc khải là “Đường”
Ôi, lòng thương xót phi thường Hóa Công
Chúng con, cát bụi hư không
Chúa cưng hơn Phượng hơn Rồng, nâng niu
Tri ân lòng Chúa mến trìu
Chúa là tất cả chắt chiu con tìm.

***************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng