THƠ: VỀ, VỀ NHÉ.








VỀ, VỀ NHÉ.

Tím trải mùa nhẹ buồn đời lữ thứ
Ai trở về mà nước mắt rưng rưng
Hồn quê xa lòng nhung nhớ chẳng từng
Trong gió thoảng mơ hồ lời kêu gọi.

Chút le lói ăn năn nào còm cõi
Người nghoảnh nhìn đường gió bụi tang thương
Ước mơ xưa giờ cũng đã tầm thường
Đi đâu nữa, loanh quanh đời cũng mệt.

Những vấp ngã hằn sâu đầy dấu vết
Mỗi chiều về nhức nhối cứa trong tim
Buồn dâng lên vạt nắng tắt lặng chìm
Đợi chi nữa mà chẳng về chân hỡi.

Giáo đường tím tiếng kinh cầu chờ đợi
Trở về thôi ngày đã lịm hoang vu
Tiếc nuối chi một khoảng tối tình thù
Bên gối Chúa, gục đầu nghe nức nở.

Tím phẩm phục dịu dàng màu nhắc nhở
Xé lòng ra mà băng bó tâm can
Yêu thương dâng tím ngát nhuộm cung đàn
Về, về nhé, tím thì thầm giọt nhịp.

*****************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng




THƠ: VÂNG NGHE NGƯỜI DẠY



THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT II MÙA CHAY NĂM B




VÂNG NGHE NGƯỜI DẠY


“Đây Con yêu dấu Ta yêu
Vâng nghe Người dạy sớm chiều khắc ghi..”

Tài cao học rộng hay gì
Thiên kinh vạn quyển ích chi, hỡi người
Khi xem Lời Chúa dể ngươi
Hạt gieo đá sỏi bằng mười không gieo!
Thế gian đầy rẫy hiểm nghèo
Nhà xây trên cát bọt bèo phù du
Lời Cha chân lý thiên thu
Phá tan tăm tối mịt mù dương gian.

Đôi câu run sợ luận bàn:
“Vâng nghe, Hồng phúc chứa chan đầy tràn”

*************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

******************

THƠ: CHỢ TẾT



Tết đã qua rồi mà có người còn vương vấn Tết!



CHỢ TẾT

Người xe nườm nượp kín như nêm
Hàng hóa bày chen chật vỉa thềm
Rậm rịch rầm rì xe rú góp
Í a í ới tiếng người thêm
Rộn ràng chợ Tết quên chiều tối
Nhộn nhịp phiên xuân chẳng kể đêm
Chen chúc người người mua sắm Tết
Chiều lòng tiết giá cũng êm êm.

**************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

***********************

THƠ: XUÂN VĨNH HẰNG AO ƯỚC & CHÚA MỚI LÀ XUÂN







XUÂN VĨNH HẰNG AO ƯỚC

Cành trụi lá hôm nay chồi lấm tấm
Nắng hoe vàng xua giá rét âm u
Đông lùi theo ngày mưa gió mịt mù
Trời đất chuyển rộn ràng vào điệp khúc

Đã lác đác nhạn về trong sương đục
Cũng lèo tèo vài nụ sớm xinh xinh
Đong đưa chao nghiêng cánh bướm gợi tình
Còn se gió cho mây cao lờ lững

Ông tuổi hạc run run trong dáng đứng
Bé còn thơ khoe áo mới vui tươi
Hớn hở len nhộn nhịp khắp bao người
Vang tiếng chúc rộn tiếng cười náo nức

Rượu chưa nhấp mà lòng nghe rạo rực
Xuân là gì mà thổn thức con tim
Đến rồi đi sao cứ mãi mong tìm
Dù thơ bé dù tuổi chiều bóng xế

Xuân gian trần bất toàn còn như thế
Xuân vĩnh hằng ao ước ngóng thiên cung
Chốn hồng ân xuân mãi đến vô cùng
Xuân bất diệt, xuân hằng xuân, khao khát.

****************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng



CHÚA MỚI LÀ XUÂN

Trần gian nhộn nhịp đón xuân sang
Rực rỡ cúc mai rộ nở vàng
Gió nhẹ mơn man tia nắng ấm
Lững lờ mây lướt thướt giăng ngang

Ý xuân len lỏi khắp nơi nơi
Rạo rực tràn lan thắm đất trời
Lênh láng bài thơ chưa kịp viết
Mà hồn thi sĩ đã chơi vơi

Thắm lên đôi má chút hây hây
Phơi phới xuân tươi cũng tỏ bầy
Điệp khúc rộn ràng đang trở lại
Dập dồn háo hức đến nơi đây

Thêm xuân thêm tuổi ước mong chi
Xuân đến xuân đi cũng hạn kỳ
Vạn vật tuần hoàn âu định luật
Lung linh hư ảo ánh lưu ly (*)

Cho con diện kiến Chúa Xuân tươi
Chúa mới là Xuân của kiếp người
Chúa mới là Xuân Hồng vĩnh cửu
Xuân Hằng vĩnh phúc mãi đôi mươi.

***************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

(*) Ngọc lưu ly




THƠ: LÀM SAO GIẤU ĐƯỢC!




THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT VI THƯỜNG NIÊN NĂM B



LÀM SAO GIẤU ĐƯỢC!

“Một chàng phung hủi tang thương
Gối quỳ đón Chúa bên đường nài van
Động lòng ơn Chúa khứng ban
Bệnh nan lành sạch yên hàn một khi…”

Anh chàng ương bướng ra gì
Dặn đàng làm nẻo biểu chi không phiền!
Nhưng đời bí mật đố yên
Huống chi phép lạ nhãn tiền lớn lao
Biết ơn sôi sục dạt dào
Làm sao giấu được ngọt ngào Tin Vui..

Ngẫm mình cũng chút ngậm ngùi
Biết bao ơn huệ chôn vùi đang tâm
Để Tin Mừng phải giam cầm
Năm qua tháng lại âm thầm một mai

Tin Mừng nay sẽ miệt mài
Rao truyền chẳng kể ngày dài đêm thâu
Giê-su cứu độ nhiệm mầu
Đời tôi là chứng cao sâu về Ngài

******************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng



THƠ: CHÚA MUỐN CON & CỦA LỄ MỘT ĐỜI







CHÚA MUỐN CON

Con chẳng lẽ chỉ đầu môi chót lưỡi
Hạt lúa mì trên sỏi đá tang thương
Cây vả xanh không trái đứng ven đường
Muối ra nhạt buồn thay tình đã úa

Lòng hoài vọng khổ hình theo chân Chúa
Bệnh tật về con rên xiết hoen mi
Trong gian nan hồn tức tối phân bì
Thì nghĩa thiết đâu là người tri kỷ!

Có lẽ nào Chúa luyện rèn hơi kỹ
Khổ giá này vượt đã quá tầm con
Sao Chúa không nương nhẹ tránh mỏi mòn
Để tan nát hồn con niềm đau xót

Đã đầy tràn chén chua cay đắng đót
Mọi ngã đường Chúa chặn lối quanh co
Giữa đêm đen mặc sóng dữ con đò
Thì xin Chúa ban thêm ngàn trông cậy

Đức tin ơi sao yếu hèn đến vậy
Dẫn dắt đi dù le lói trong đêm
Để con tim tràn phó thác êm đềm
Vì biết chắc bên lòng Người đang thức

Đốt tim con ngọn lửa yêu hừng hực
Để không gì chia cắt Chúa trong con
Khổ giá kia chỉ luyện lọc roi đòn
Và ưỡn ngực ngẩng đầu con vững bước

Chúa muốn con chẳng còn chi xuôi ngược
Chúa muốn rằng nơi Chúa ở có con
Thì con đây xin Chúa hãy vuông tròn
Xin giữ chặt tim con bên lòng Chúa.

****************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng




CỦA LỄ MỘT ĐỜI


Đời Thi Tế tơ lòng con tiến mãi
Không ngôn từ văn vẻ cõi cao sang
Chẳng chuốt trau ý lạ chốn địa đàng
Chỉ rung cảm là tâm tình cung tiến

Lễ mọn hèn con chắt chiu dâng hiến
Có lạ gì, của chính Chúa đấy thôi
Nụ cười tươi ngày vẫn nở trên môi
Hay giọt lệ ngập ngừng trong đêm tối

Một chút gió hạ vàng khi bức bối
Nắng xuân về sưởi ấm khắp chồi non
Đêm thu soi vằng vặc ánh trăng tròn
Giọt tí tách rơi buồn đêm đông giá

Những cánh bướm lượn lờ hoa với lá
Trái trên cành mọng chín giữ thương yêu
Khói bếp ai bịn rịn níu nương chiều
Tiếng khóc trẻ hòa tiếng ru trìu mến

Ai nguyện cầu mà lung linh ánh nến
Để tơ lòng vương vấn chút tình thơ
Ngân mãi cao niềm cảm mến vô bờ
Thơ nhè nhẹ chảy tràn về cung chúc

Con gạn lọc giữa muôn ngàn trong đục
Chắt chiu từng giọt rung cảm thân thương
Giọt lòng rơi thánh thót giữa đêm trường
Thành của Lễ một đời con dâng tiến.

***************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng  


*********************