THƠ ĐƯỜNG LUẬT


Kính mời quý Thi hữu tuôn nhã hứng họa thơ. Mong lắm!

CAO BỒI GIÀ HÍ HỌA


Hiền lành tử tế nhận “Cao-bồi”
Tự diễu tự trào thế, hỡi ôi!
Ngày hứng thơ tuôn va (*) múa bút
Đêm sầu phú vãi nghỉ (**) khua môi
Thất ngôn phóng khoáng dường mây cuộn
Bát cú mênh mang tợ nước trôi
Nhà trống hai gian trăng với gió
Nước sông gạo chợ vẫn anh tôi.
    ---------------------------------
   Giu-se Nguyễn văn Sướng

(*) (**) : anh ta, anh ấy..(Ngôi thứ 3 số ít)

-----------------------------------------


(Họa bài Mắt Ai của Tác giả Cao bồi già)


MẮT NAI

Mắt nai lại ví sắc hơn dao
Mải ngắm chân anh vấp bổ nhào
Dạ vượn mơ hoang môi nhợt nhạt
Lòng hươu ước dại má hồng đào
Nhung nhung nhớ nhớ đành bưng kín
Mến mến thương thương dám để trào
Thùy mỵ đoan trang em giữ phép
Tự anh điêu đứng trách em sao!
  ---------------------------------
   Giu-se Nguyễn văn Sướng

--------------------------------------



HỌA BÀI “XẢ” CỦA TÁC GIẢ HUY VỤ

NAN

Thứ hạng ai phong chuyện tửu trà
Mà đem liễu yếu xuống hàng ba..
Dù sư tử rống vang cùng vọng
Dẫu hổ gầm gừ ngân với nga
Ong bướm tính mê còn ghẹo nguyệt
Gió trăng nết xấu vẫn trêu hoa
Rượu trà ải nọ người qua được
Ải thứ ba này quả khó ha?
   -----------------------------
   Giu-se Nguyễn văn Sướng

---------------------------------


(Họa bài: Hỏi thăm bà hàng xóm gặp cướp
  của Tác giả Cao bồi già)

NỖI LÒNG BÀ GẶP CƯỚP

Sư bố chúng bay thật quá tay
Ôi thôi, vận hạn số ăn mày!
Bao mùa ky cóp đau đau lắm
Mấy thuở bòn dành tức tức thay
Khoe bạc tội này không tỉnh táo
Phô vàng lỗi nọ quá mê say
Toàn thân bầm dập sưng vêu mặt
Còn được mạng này, thế cũng…may!
    ----------------------------------
    Giu-se Nguyễn văn Sướng

------------------------------------


(Họa bài Nỗi Lòng và cùng phụ với bài
Chất Lòng của hai Tác Giả: Huy Vụ và
Quang Huy)


THÔI THÔI CHỚ CHỚ


Hai bác bi quan thế thật…là
Trần gian muôn vạn chẳng riêng ta
Buồn sầu ít quá chưa vừa hả?
Khổ cực thừa dư đã đủ mà!
Ấy ấy bôn ba còn rủi vận
Ôi ôi tất tả mãi may ra
Đều là lữ khách tha hương cả
Hai bác thôi thôi chớ chớ…và.
   -----------------------------
   Giu-se Nguyễn văn Sướng
---------------------------------



THƠ: YÊU NHIỀU THA SẼ VÔ BIÊN







THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT 11 THƯỜNG NIÊN-C



YÊU NHIỀU THA SẼ VÔ BIÊN

Si-môn mời Chúa đến nhà
Lưng chừng buổi tiệc một bà trái ngang
Bên chân lệ nhỏ hai hàng
Lau mềm suối tóc hôn tràn môi cay
Si-môn chợt thoáng cau mày:
“Sứ-ngôn chi lạ, bà này là ai?”
“Si-môn, tôi hỏi công khai
Có hai con nợ vật nài xin tha
Người nhiều kẻ ít thật là…
Động lòng nhân ái hải hà chủ thương
Tha cho món nợ dị thường
Ai trong hai ấy vấn vương chủ nhiều?”
“Tha nhiều, yêu sớm yêu chiều”
“Ông bàn rất đúng chẳng xiêu đàng nào
Tôi vào nhà ông buồn sao
Rửa chân  chút nước cũng đào không ra
Thế mà nước mắt chị ta
Rửa chân lấy tóc mặn mà  lau khô
Không hôn ông đã quay vô
Chị này chẳng ngớt vập vồ hôn chân
Đầu tôi dầu khách ân cần
Ông không thèm xức xa gần đãi bôi
Chị ta xức đứng xức ngồi
Dầu thơm sực nức chân tôi chảy tràn
Chị dù tội lỗi vô vàn
Được tha tất thảy ân ban ngọt ngào
Yêu nhiều tha cũng dồi dào
Còn ai tha ít lẽ nào yêu hung…”

Trọng tâm Đạo Chúa thủy chung
Quy về hai chữ cuối cùng: Tình yêu.
    -----------------------------------
   Giu-se Nguyễn văn Sướng

THƠ: NGỌT NGÀO MẸ MƠ






NGỌT NGÀO MẸ MƠ

Mẹ ôm âu yếm Bé thơ
Bé say giấc điệp Mẹ mơ ngọt ngào
Ngày mai Bé lớn phổng phao
Ngày mai xa ấy biết sao đường đời!
Ôm Con mà mộng cao vời
Vòng tay ghì xiết thay lời yêu thương
Mai sau Bé sẽ là “Đường”
Bé là “Sự Thật” muôn phương thế trần
Bé là “Sự Sống” hồng ân
Mẹ vui trọn kiếp thanh bần theo Con
Xin làm chiếc bóng vuông tròn
Cầm canh tiếng trống mỏi mòn xa xa
Mẹ ôm Con rất mặn mà
Cảnh thơ trăng giãi ngọc ngà ngoài sân
Thiên cung quỳ lặng triều thần
Hồn nhiên Bé ngủ trong ngần thơ ngây.
      ------------------------------------
          Giu-se Nguyễn văn Sướng.

THƠ: TIN MỪNG CHÚA NHẬT LỄ THÁNH TÂM CHÚA GIÊ-SU 2013



TIN MỪNG CHÚA NHẬT LỄ THÁNH TÂM CHÚA GIÊ-SU 2013



THÁNH TÂM YẾU ĐUỐI


Mẹ già vật vã khóc than
Con mang đi cả hơi tàn mẹ đây
Con côi mẹ góa họa đầy
Giờ con đi nữa sống vầy sống chi!
Cảnh tình bi đát lâm li
Thánh Tâm quặn thắt từ bi chảy tràn
Đợi gì xin xỏ nài van
Buộc chi tuyên tín mới ban phép mầu:
“Thanh niên, trỗi dậy”. Một câu,
Mẹ con mừng tủi giọt châu đầm đìa.

Thánh Tâm yếu đuối thế kia
Vì yêu tự hiến nên bia người trần
Nào ai lỡ bước sa chân
Nào ai đơn thế cô thân tội tình
Nào ai phản bội, rẻ khinh…
Thánh Tâm ôm cả nhân sinh vỗ về
Tự tình nhận hết ê chề
Cho nhân loại sống trọn bề hiển vinh!
“Thánh Tâm con đến sấp mình
Lòng con xin uốn đồng hình Thánh Tâm”.
   ---------------------------------
    Giu-se Nguyễn văn Sướng

THƠ: BẾN LÀNH QUÊ THẬT








BẾN LÀNH QUÊ THẬT

Ve ran tháng Sáu sụt sùi
Phượng hồng đỏ máu ngậm ngùi Thánh Tâm
Gắt lên nắng lửa âm trầm
Con tim chiều ấy vết đâm nghẹn ngào
Ai yêu phơi xác trên cao
Cho hồng ân đổ tuôn trào thế nhân
Gọi mời nài nẳng ân cần
Bến lành quê thật suối thần hằng sinh
Nhắc ai phụ rẫy ân tình
Thánh Tâm rộng mở trung trinh tình Trời.
   -------------------------------------
    Giu-se Nguyễn văn Sướng

THƠ: ÔI, NGÒI BÚT








                                                  ÔI, NGÒI BÚT

Ôi, ngòi bút của bao người trần thế
Chẳng kiêng dè khi tán tụng tình yêu
Dù trái ngang vượt luân lý làm liều
Và thi hóa bao nhiêu điều tội lỗi

Họ thở than khi không cùng chung lối
Khóc lệ này họ giã biệt môi nhau
Bao ngôn từ bao vần điệu thương đau
Cho hậu thế sụt sùi tình dang dở.

Bao gấp gáp nồng nàn từng hơi thở
Lời tụng ca từng suối tóc chân mi
Khi tiếng cười cũng viết được vần thi
Thần thánh hóa tất mọi điều dung tục.

Dưới ngòi bút dù hành vi hỏa ngục
Vợ phản chồng vẫn thanh khiết du dương
Chuyện trăng hoa tình tứ hóa thiên đường
Cho ngây ngất muôn ngàn lòng tục tử.

"Anh nhớ Bé" thì đâu là sự dữ
Tình trái ngang dệt mộng lệ rưng rưng
Chuẩn mực kia theo lông lá(*) lên rừng
"Yêu Dấu hỡi" duy chàng là tất cả.

Họ ngợi ca ái tình và buông thả
Khóe mày này ánh liếc nọ trao cho
Họ dẫn vào mọi nẻo lối quanh co
Và gọi đấy là tình yêu bất diệt.

Họ mặc kệ những gì là oan nghiệt
Họ loan truyền sự chết với thi ca
Họ dệt nên những điệu khúc ngân nga
Và phóng túng không cần lường hậu quả.

Ruộng thế gian gieo biết bao tai họa
Gieo cỏ lùng gieo đắng chát cay chua
Còn mong chi khi kết cuộc vụ mùa
Những ngòi bút rắc gieo mầm tội lụy!
       ----------------------------------------
            Giu-se Nguyễn văn Sướng.
(*) Họ cho rằng những chuẩn mực đạo đức là lỗi thời,
cổ hủ, kéo nhân loại trở về thời ăn lông ở lỗ! Ly dị,
phá thai, hôn nhân đồng giới…mới là..sành điệu!

THƠ: ĂN NGƯỜI SỐNG MÃI VỚI THIÊN THU



TIN MỪNG CHÚA NHẬT LỄ MÌNH MÁU THÁNH CHÚA KI-TÔ NĂM C



ĂN NGƯỜI SỐNG MÃI VỚI THIÊN THU


Chiều tàn nắng nhạt chốn hoang sơ
Dân chúng đi theo đã mệt phờ
Năm bánh và hai con cá nhỏ
Đắng lòng chuyện mắt lấp tai ngơ

Ngôi-Lời-Nhập-Thể tỏ quyền cao
Bánh, cá, dân ăn thỏa dồi dào
Khi đã no nê thu vụn bánh
Mười hai thúng lớn ngỡ chiêm bao

Đói ăn khát uống lẽ thường tình
Căn bản nhu cầu há dễ khinh
Nhưng sống không nguyên nhờ thực phẩm
Còn nhờ Lời Chúa rất tôn vinh

Bánh cơm chỉ giúp sống đời này
Bánh-Các-Thiên-Thần mới nhiệm thay
Ban sống đời đời tràn hạnh phúc
Gọi mời con cái đến no say

Bánh đây chính thịt Chúa Giê-su
Muôn thuở Khôn Ngoan đã dự trù
Dâng hiến đêm ngày trong Tiệc-Thánh
Ăn Người sống mãi với thiên thu.
     -----------------------------
  Giu-se nguyễn văn Sướng