Trang

CHÙM THƠ: THI CA TIN MỪNG (5)

 
CÂU CHUYỆN ĐỜI SAU
 
Lại là câu chuyện đời sau
Mang ra gây khó dễ nhau đến điều
Bảy chồng chỉ một vợ yêu
Ngày sau sống lại diễm kiều vợ ai?
 
Diệu thay vấn nạn bi hài
Nhiệm huyền hé mở Lời Ngài chiếu soi
Trần gian, Thiên quốc, rạch ròi
Đời sau khác rất hẳn hòi đời nay!
 
Nếu đời sau chẳng đổi thay
Dương sao Âm vậy, ô hay, ai cần?
Đời nay cứ hưởng cho gần
Đời sau xin kiếu, cuộc trần vẫn hơn!
 
Lời Ngài thấu tận nguồn cơn
Công bằng, trả oán đền ơn đời đời
Như Thiên Thần kiếp thảnh thơi
Đời sau trong Chúa ngọt lời tụng ca.
 
***********
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 TRÊN NGAI THÁNH GIÁ

 

Trên Ngai Thánh Giá tang thương

Vẫn cho Anh Trộm Thiên đường Hồng ân

Nhục hình trần trụi tấm thân

Còn xin tha thứ tội nhân lạc lầm

 

Điên rồ Thập giá cao thâm

Để cho xấu hổ khôn ngầm tinh ranh

Phơi bày thế tục đành hanh

Mưu ma chước quỷ tranh danh đoạt quyền

 

Dang tay Thánh Giá nhiệm huyền

Làm cây cầu nối xe duyên Đất, Trời

Hai ngàn năm lẻ chơi vơi

Vẫn còn dang mãi gọi mời chúng nhân

 

Vua mà chịu chết thay dân

Chưa từng tiền lệ quân, thần cổ kim

Trên ngai Thánh Giá im lìm

Mặc cho nhân thế mở tim bạo tàn!

 

*********

Giu-se Nguyễn Văn Sướng


CÂU CHUYỆN NGƯỜI GIÀU

  

Lại nghe câu chuyện người giàu

Bàn về của cải, vạn màu nhân gian

Ngẫm hay muôn sự Trời ban

Khôn ngoan, kẻo phải khóc than mai ngày!

 

Kìa, chàng giàu có lành thay

Đẹp ngời nhân bản thiệt may cho chàng

Chúa thương nâng bậc cao sang

Gọi làm môn đệ, đồng hàng Sứ-ngôn

 

Chàng chọn nặng của nhẹ hồn

Bỏ Lời Chúa gọi ôn tồn thiết tha

Đồng tiền nên nỗi xót xa

Hóa ra ông chủ đày ta nhiệm mầu!

 

Đầu tiên phải hỏi tiền đâu?

Cuối cùng tiền cũng điểm đầu mới xong!

Ma-môn ngự trị trong lòng

Dễ tôi hai chủ, đục trong một đời

 

Người giàu khó vào Nước Trời!

Khó không tại Nước, tại ngời tham lam

Ơn Trời cất bỏ lòng tham

Phù hoa ngoảnh mặt chỉ ham Nước Trời.

 

**************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng  

CÂU CHUYỆN NGUYỆN CẦU

 

Cũng thì câu chuyện nguyện cầu

Người vui giải thoát kẻ sầu tội vương(*)

Một bên hếch mặt phi thường

Một đàng đấm ngực khiêm nhường ăn năn

 

Nguyện cầu hai chữ, trở trăn

Ai mà chẳng lúc lăn tăn trong đời!

Khi thầm thĩ lúc thành lời

Thành tâm khấn vái lượng Trời bao la

 

Chúa đâu mắc nợ người ta

Kêu xin chẳng được quay ra oán hờn!

Chúa đâu Sự Dữ nguồn cơn

Khổ đau trách Chúa bất nhơn, bất tài!

 

Tương quan Ta-Chúa sơ sài

Nặn ra Ông Chúa khiến sai lúc cần

Thế là Chúa cũng bao Thần

Thánh thiêng cũng hóa phàm trần, ôi chao!

 

Hóa Công vời vợi muôn cao

Cũng là Cha rất ngọt ngào thương yêu

Hồng ân muôn sự huyền siêu

Nhiệm mầu đâu dễ sớm chiều quán thông

  

Bụi tro, tro bụi hư không

Quan phòng tuyệt hảo cậy trông Cha lành

Phần ta hết dạ tâm thành

Nguyện cầu: Tín thác Cao Xanh quan phòng.

 

**************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

(*)Dụ ngôn Người thu thuế và ông Biệt phái


 CÂU CHUYỆN GIA-KÊU

  

Con nhìn ngắm Gia-kêu mà thán phục

Đoạn đường về ngoạn mục dễ ai theo

Nửa thiết thân gia sản biếu người nghèo

Đền gấp bốn ai mình làm thiệt hại.

 

Dù thấp bé vẫn xứng tầm vĩ đại

Chẳng hổ ngươi miễn gặp Chúa, leo cao

Niềm khát khao Chúa cho thỏa dồi dào

Ơn cứu độ tặng ban người thiện chí.

 

Chúa vẫn đó là nguồn Chân Thiện Mỹ

Ai kiếm tìm hăm hở giống Gia-kêu

Ai dám mang gia sản phát chia đều

Trong thế giới ngày nay đầy tư lợi!

 

Chúa vẫn đó Chúa ngàn năm vẫn đợi

Ơn nhưng không rao tặng vẫn quay lưng

Ngọc quý kia, kho báu đó, lừng khừng

Vui hư ảo chuộng phù vân thật dại

 

Chuyện Gia-kêu hôm nay ngồi gẫm lại

Anh hùng, ừ. Thánh nhân, phải, không sai

Ơn Chúa luôn nâng đỡ dặm đường dài

Người cộng tác hưởng triều thiên vĩnh phúc.

 

**********

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

  

CHÂN VƯƠNG GIÊ-SU

 

Khởi từ Khổ Giá đau thương

Sáng lên Danh hiệu phi thường chân Vương

Là Vua hiển trị tỏ tường

Vua muôn vua khắp tứ phương kính thờ

 

Từ trên bản án ngu ngơ

Chỉ ra chân lý huyền mơ cuộc đời

Tội nhân chính thật Vua Trời

Rắn đồng sa mạc tuyệt vời cứu sinh

 

Người ta cũng lẽ thường tình

Dưới chân Thập tự để mình buông xuôi

Giữa cơn tuyệt vọng chẳng nguôi

Trả Danh “Công chính” cho Người-tôi-trung

 

Khởi đi từ nỗi khốn cùng

Khải hoàn vinh thắng uy hùng tương lai

Vua từ đau khổ dặm dài

Cũng là vua của ngày mai huy hoàng.

 

**************************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 

CHÀNG BẠI LIỆT.

 

Chàng bại liệt bốn người khiêng thòng xuống

Mái nhà cao sơ sẩy chết như chơi

Nhưng anh tin “Ngài” chính Đức Chúa Trời

Anh được cứu nhờ niềm tin tín thác.

 

Chàng bại liệt lành cả hồn lẫn xác

Bốn người khiêng đòi hỏi những hy sinh

Họ quý anh bằng cả tấm chân tình

Tình họ khiến Chúa thương ban phước cả.

 

Thấy việc lành không ngợi khen đã lạ

Còn dèm pha đỏ con mắt ghen tương

Tính kiêu căng đưa đến chỗ lạc đường

Ai khiêm nhường đơn sơ tâm mới tỏ.

 

Đàng nào dễ: “Tội con tha rồi đó”

Hay: “Đứng lên vác lấy chõng về đi”

Nếu không là Con Thiên Chúa oai nghi

Chẳng đàng nào dễ đâu nhân loại hỡi!

 

Bao nhiêu năm vẫn hoài không tấn tới

Bại liệt rồi cuộc sống đức tin con

Xin chữa con vác cái chõng cũ mòn

Đường đổi mới về nhà Cha vĩnh phúc.

-----------------------------------

Giu-se Nguyễn Văn Sướng (CN 7 TN-B)

(Mc 2, 1-12)

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét