Trang

CHÙM THƠ: THI CA TIN MỪNG (11)

 

CHÚA VỀ TRỜI, CON ĐI.

 

Sai đi lúc Chúa thăng thiên

Sai đi rao giảng mọi miền thế nhân

Dặn dò chớ khá phân vân

Ra đi dạy dỗ muôn dân về Thầy

Thầy luôn giữa chúng con đây

Về đi nhìn mãi trời mây làm gì.

 

Chúa về trời, chúng con đi

Có Chúa ở với sợ chi người đời

Dạy thế nhân biết về “LỜI”

Là “Đường  Chân Thật” về trời vinh quang.

 

Chúa về trời, chúng con đi

Có “Đấng Bảo Trợ” sợ gì tương lai

Tháng năm đường vẫn còn dài

Nay gieo nước mắt ngày mai gặt mừng.

 

Chúa về trời, chúng con đi

Cho nhân gian biết là gì: Thăng Thiên

Là ở với Chúa nhân hiền

Là hưởng vinh phúc triền miên vĩnh hằng

----------------------------------------

Giu se Nguyễn Văn Sướng.

  

CHÚA VỀ VINH HIỂN

 

Bồng bềnh mây trắng buông lơi

Thay cho xa giá xuống vời Chúa lên

Kèn vang nhạc trổi vang rền

Thiên cung thần thánh rập tên Con Người

Vinh quang khoác áo sáng tươi

Rạng ngời thánh đức vẹn mười hồng ân

Gió nâng dìu dịu gót chân

Chúa về vinh hiển cõi thần cao sang

Chúa về viên mãn thiên đàng

Chúa về vĩnh phúc thênh thang đời đời

Ngất ngây con ngước lên trời

Bao la xanh thẳm hồn ơi bao giờ!

---------------------------------

Giu-se Nguyễn Văn Sướng.

 

CHÚNG CON BẤT HIẾU


Hai thằng, đứa trước đứa sau

Buồn lòng nghiêm phụ cùng nhau, hai chàng

Đứa đầu mềm mỏng dịu dàng

Thưa Cha vâng dạ nhẹ nhàng như mơ

Đầu môi chót lưỡi chẳng ngờ

Vườn nho Cha bảo bỏ lơ không làm

Đứa sau cứng cổ bất kham

Thẳng thừng từ chối càm ràm không đi

(Dù sau, chàng cũng thực thi)

Nỗi buồn con cái lắm khi thiệt…buồn!

 

Chúng con bất hiếu tội nguồn

Tội từ Nguyên Tổ tội tuôn truyền đời

Ước chi Lời Chúa kêu mời

Nấu nung phấn khích nước Trời trong con

“Xin vâng” trọn kiếp vuông tròn

Vườn nho chín mọng ngọt ngon trái lành.

 

******************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

  

 CHỨNG NHÂN ĐẶC BIỆT

  

Ông bỡ ngỡ suốt từ đầu bản án

Cuộc tử hình người tội phạm Giê-su

Có gì như tia chớp xé mây mù

Mơ hồ lắm nhưng khiến ông khẳng định

 

Chức quan cai(*), ông điều hành toán lính

Đóng đinh nhiều tội phạm đã lâu nay

Chưa từng ai vượt trỗi như người này

Ông cứ đứng tự hỏi mình, sao thế?

 

Thường tội nhân sẽ kêu la kể lể

Sẽ nghiến răng nguyền rủa khắp nhân gian

Sẽ oán than bộc lộ hết quậy càn

Dù có chết không đành lòng chịu phục

 

Sao Ông này lại hiền lành nhịn nhục

Sao thứ tha với tất cả khoan dung

Giữa đớn đau ngàn khốn khổ cực cùng:

“Con người này thật là Người-công-chính”

 

“Ông ấy là Con-Chúa-Trời quyền bính”..

Lòng buồn rầu ông đấm ngực ăn năn

Lần đầu tiên lòng đau nhức vết hằn

Cũng lần đầu, ông: Chứng nhân đặc biệt.

 

********************************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

(*) Viên Cai đội diều hành toán lính..


CHUYỆN AI XIN NƯỚC

 

Bên bờ Gia-cóp giếng xưa

Lặng nghe Kinh Thánh một trưa năm nào

Chuyện Ai xin nước ngọt ngào

Chuyện ai nhận lại muôn cao Thánh Thần

 

Người xin ban tặng Hồng ân

Người cho được nhận bội phần Thánh Linh

Nước huyền nhiệm, nước hằng sinh

Uống không khát nữa hiển vinh muôn đời

 

Chỉ là chút nước giếng khơi

Thành ơn Cứu độ cao vời muôn dân

Ngài là mạch nước Hồng ân

Thỏa lòng khao khát nhân trần ngóng trông

 

Qua thời mù quáng, viễn vông

Từ nay khép lại hư không mịt mờ

Đời làm con Chúa như mơ

Trần gian nỗ lực đợi chờ Thiên cung.

 

*********

Giu-se Nguyễn Văn Sướng


 CHUYỆN BÊN BỜ GIẾNG

 

Bên bờ Gia-cóp giếng xưa

Giê-su ngồi nghỉ giữa trưa mệt phờ

Một người phụ nữ bơ vơ

Sa-ma-ri đến tình cờ chuyện chung

Giê-su xin chút nước dùng

Còn môn đệ đã ung dung vào thành

Người đàn bà cũng đành hanh:

“Ông là Do Thái lại đành xin tôi

Tiếp giao cắt đứt lâu rồi”

Giê-su phán bảo: “Chị ôi, nếu mà

Hồng ân cho chị nhận ra

Người đang xin chị nước là Ai đây

Mau mau chị sẽ xin Thầy

Và Người cho chị dư đầy nước thiêng

Nước hằng sống làm của riêng”.

Chị thưa: “Ông chẳng gầu riềng, giếng sâu

Nước hằng sống lấy ở đâu?

Ông hơn tổ phụ trên đầu chúng tôi

Người cho giếng nước dào dồi

Cả người, con cháu cùng ngồi dùng chung”

Giê-su giải thích“Cuối cùng

Nước này ai uống thủy chung khát hoài

Nước tôi cho sẽ nguôi ngoai

Không còn khát nữa mạch hoài vọt lên

Đời đời sự sống vững bền”

Chị vừa nghe chuyện thốt rên: “Thưa Ngài

   Xin cho nước ấy để xài

Hầu không khát nữa, đường dài giếng sâu”

 “Đi kêu chồng chị đến hầu”

 “Chồng tôi chẳng có” chị lầu bầu thưa.

Giê-su bảo chị: Chồng chưa

Năm đời chồng trước chẳng vừa chia tay

Còn người hiện tại không may

Cũng không chính thức danh này thuận ngôn”

Chị thưa: “Thầy đúng sứ ngôn!

Cha ông tôi đã lập ngôn phụng thờ

Chúa Trời trên núi này cơ

Các ông lại nói: Đền thờ Gia-liêm(Je-ru-sa-lem)

Chính nơi phụng tự uy nghiêm”

Giê-su dạy: “Chớ tị hiềm, tin Ta

Đến giờ thờ phượng Chúa Cha

Không là núi nọ hay là Gia-liêm(Je-ru-sa-lem)

Các ngươi chẳng biết Uy Nghiêm(Chúa Trời)

Chúng tôi thờ Đấng Uy Nghiêm tỏ tường

Vì ơn cứu độ rạng đường

Đến từ Do Thái định chương ngàn đời.

Nhưng giờ đến, lúc này thời

Người thờ phượng hợp ý Trời là đây

Thờ trong thần khí cao dầy

Thờ trong sự thật dư đầy về Cha

Như vầy hợp ý Chúa Cha

Chúa là Thần Khí người ta phụng thờ

Thờ trong Thần Khí vô bờ

Thờ trong sự thật từ giờ trở đi”

Chị thưa: “Đấng gọi Mê-si(a)

      Đức Ki-tô đến những gì Ngài loan

Chúng tôi biết được hoàn toàn”

Giê-su nhìn chị hân hoan nhẹ lời:

“Người đang nhìn chị cất lời

Chính là Đấng Ấy! là Lời Muôn Cao”

Các môn đệ khi trở vào

Ngạc nhiên khi thấy Thầy chào chị ta

Không ai dám hỏi rầy rà

Thầy cần chi vậy? hay là nói chi?

Vò nước bỏ lại kể gì

Chị ta hăng hái chạy đi vào thành:

 “Đến mà xem, đến cho nhanh

Một người biết tỏ ngọn nghành đời tôi

Ki-tô không khéo đây rồi!”

Mọi người nghe chuyện kéo lôi gặp Ngài

Các môn đệ dọn sơ sài:

“Mời Thầy dùng bữa đường dài đơn sơ”

Chúa nói“Lương thực Ta chờ

Anh em không biết không ngờ đâu ra”

Môn đệ cùng nhau vấn tra:

“Hay là ai đã chế pha cho Thầy?”

Đức Giê-su nói: “Vậy đây

Thức ăn Thầy muốn là vầy: Ý Cha.

Thi hành ý Đấng Sai Ta

Hoàn thành công việc Cha ra cho Thầy.

Anh em đã nói như vầy

Còn bốn tháng mới gặt đầy đó sao

Nhưng Thầy bảo thật ngước cao

Lúa đồng vàng chín gặt vào cho mau

 Tiền công thợ gặt trước sau

Hoa màu thu tích cùng nhau sống đời

Kẻ gieo người gặt thảnh thơi

Câu thành ngữ thế từng lời đúng thay

Người gieo kẻ gặt thật hay

Thầy sai gặt hái liền tay những gì

Anh em chẳng vất vả chi

Người ta đã cấy gieo khi đầu mùa

Bây giờ thành quả chẳng mua.”

Người Sa-ma(ri) ngoại chen đua tin Ngài

Vì lời chị nọ một hai

“Đời tôi Ngài nói không sai điều gì”

Gặp Ngài họ mới nằn nì

Xin Người ở lại bõ thì khát khao

Số tin vì thế tăng cao

Gặp người phụ nữ xôn xao họ bàn:

“Lời chị giờ chẳng liên can

Chính Ngài dạy dỗ bảo ban lời vàng

Thật Ngài cứu độ trần gian”…

 

***********

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 

 

  

 

 

 




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét