Trang

CHÙM THƠ: THI CA TIN MỪNG (12)

 

CỐ LEN CỬA HẸP

 

Trên đường có kẻ hỏi Ngài:

“Những người được cứu chỉ vài, phải không?”

Chúa rằng: “Chiến đấu gắng công

Phải qua cửa hẹp mới trông được vào

Kẻo khi cửa đóng, ôi chao!

Bấy giờ mới gõ đời nào mở cho

Còn nghe Chủ mắng, thẹn thò

Cút đi khuất mắt hỡi lò bất nhân

Đông tây nam bắc dự phần

Các ngươi chung phận Ác thần vực sâu

Thế nên kẻ chót nên đầu

Kẻ đầu xuống chót, thức lâu đêm dài!”

 

Hỡi người nhập Đạo sớm mai

Anh là đầu hết không sai chút nào

Coi chừng anh chẳng được vào

Dự tòng chiều tối ngọt ngào qua anh

Đây thời thuận tiện riêng dành

Cố len cửa hẹp thực hành khôn ngoan

Rồi khi cửa đóng hoàn toàn

Dự phần gia nghiệp nhập đoàn vinh quang.

----------------------------------

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 

CHUYỆN DỤ NGÔN…

 

Ông ngoại giáo bán buôn đường xuôi ngược

Đổ mồ hôi, sôi nước mắt, chẳng chơi

Chuyện tính toan, lời lãi, đã một đời

Điều may rủi, hiểm nguy, đều có thể!

 

Óc con buôn, thiệt hơn sao chẳng kể

Ách giữa đàng mang vào cổ, ngu sao

Mà anh kia, chẳng quen biết hồi nào

Chợ chưa tới, hầu bao đà vơi nửa!

 

Kìa ngó xem, khôn ngoan đời, hai đứa(*)

Chỉ ông ngu, hay ông tốt? Ôi chao

Nhưng lòng ông đầy cảm xúc ngọt ngào

Đây là chuyện chẳng so kè được mất

 

Chuyện dụ ngôn ai bảo là không thật?

Lòng-xót-thương còn vòi vọi mênh mông

Đã hủy mình hạ xuống đến hư không

Chúa là thế! Chúa là như vậy đó!

 

**************************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

(*) Thầy Tư-tế và ông Lê-vi

 

 

 

 

CÓ THẦY MỚI THẬT CÓ BÌNH AN

 

Đại dương muôn thuở chốn phong ba

Đâu phải lầu son tháp bảo ngà

Hiểm ác gian trần còn thập bội

Ba thù rình rập mãi không tha

 

Con thuyền xưa ấy cũng gian nan

Vắng Chúa cuồng phong hãm ngập nàn

Đến cả Phê-rô chìm khiếp hãi

Có Thầy mới thật có bình an

 

Con đang chèo chống biển trần ai

Xác thịt đòi phen ngã trượt dài

Ma quỷ bên tai hằng cám dỗ

Thế gian ngầm ẩn bẫy chông gai

 

Xin Ngài kíp đến Chúa con ơi

Kiên vững tay con đã mỏi rời

Thắp sáng niềm Tin đường lữ thứ

Thuyền đời thẳng tiến hết chơi vơi

 

Như hình với bóng Chúa bên con

Nhát đảm  con lê kiếp mỏi mòn

Chúa hỡi dẹp yên bao sóng dữ

Căng buồm linh đạo lướt bon bon.

 

************************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 

 

CHUYỆN GIA-KÊU

 

“Gia-kêu lóng ngóng trên cây

Chờ xem nhan Thánh lòng đầy khát khao

Chúa thương Chúa gọi ngọt ngào

Gia-kêu hãy xuống, Ta vào nhà ông…”

 

Hồng ân tuôn mãi nhưng không

Một đời, cơ hội mênh mông đợi chờ

Qua đi ơn Chúa từng giờ

Ngày sau hối tiếc mịt mờ hư vô

Gia-kêu đã chẳng hồ đồ

Hố sâu lấp phẳng mấp mô san bằng

Đường về một hướng thẳng băng

Trần gian tươi thắm vĩnh hằng trông mong.

 

***************************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng 

  

CON ĐƯỜNG KHỔ GIÁ

 

“Theo Ta, vác khổ giá mình

Chẳng còn đường khác quang minh trên đời

Kẻ yêu mạng sống hỡi ơi

Là liều đánh mất một thời lập công

Vì Thầy, thiệt mạng, cậy trông

Đời đời được lại mênh mông phúc nhàn

Lãi lời muôn vạn thế gian

Linh hồn thiệt mất đồ gàn ích chi?”

 

Con đường khổ giá Chúa đi

Thế gian xem chẳng ra gì ngày nay

Buông tuồng hưởng thụ mới hay

Mới là sành điệu mới tay “Bố già”

Xe hơi dinh thự nguy nga

Cho lăn lóc đá kẻo mà một mai..

 

Kệ ai toan tính một hai

Con đường khổ giá theo Ngài có con

Xin ban một tấm lòng son

Hàng ngày bổn phận vuông tròn kiên trung

Mến yêu khổ giá đến cùng

Gương Thầy núi Sọ uy hùng không quên.

 

********************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng


 NƯỚC TRỜI

 

Nước Trời: Đa dạng, phong nhiêu

Vẫn chưa giải nghĩa hết “Yêu” nhiệm mầu

Vừa là thực tại cao sâu

Lại vừa đơn giản ai đâu có ngờ

 

“Một con chiên lạc bơ vơ

Chín chín để lại hoang sơ, tìm về

Một xu rơi mất, não nề

Đốt đèn tìm kiếm chẳng nề quản công

 

Phá gia chi tử cuồng ngông

Cha già tựa cửa ngày trông đêm chờ..”

Nước Trời là cả bài thơ

Nơi yêu thương ấy chốn mơ ngọt ngào

 

Nước Trời không ở trên cao

Nước Trời mời gọi người vào yêu thương

“Chim trời làm tổ náu nương

Tưng bừng tiệc cưới quân vương đón mời..”

 

Nước Trời nào phải chuyện chơi

Phải qua cửa hẹp, phải bơi ngược dòng

Nước Trời sâu thẳm khát mong

Thành tâm tìm gặp thật lòng sẽ ban.

 

******************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng


CON ĐƯỜNG KHÔNG CHÚT NÊN THƠ

 

Yêu cầu đến độ khắt khe

Buộc đòi chi nỗi thoắt nghe, giật mình!

Thuở đời ngược ngạo chiêu sinh

Đã đe Thập giá, đã rình chông gai

 

Không hề một chút lộc tài

Nước Trời chỉ hứa, tương lai mịt mờ

Con đường không chút nên thơ

Gối đầu hòn đá chỏng trơ chẳng còn

 

Bỏ bê cha mẹ vợ con

Thân bằng quyến thuộc héo hon quê nhà

Ngày về hai chữ vời xa

Bước theo Tiếng Gọi mặn mà yêu thương

 

Điên chăng, “Đám cháy”* lạ thường

Dại chăng, nghe tiếng, theo Đường Giê-su

Hai thiên niên kỷ mịt mù

Gót theo nối gót khiêm nhu tìm về

 

Trần gian vạn nẻo sơn khê

Sao “Con đường hẹp” một bề vẫn đi!

Đức Tin, ôi thật diệu kỳ

Chiếu soi tăm tối những gì vô minh.

 

***************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng  



CHÙM THƠ: THI CA TIN MỪNG (11)

 

CHÚA VỀ TRỜI, CON ĐI.

 

Sai đi lúc Chúa thăng thiên

Sai đi rao giảng mọi miền thế nhân

Dặn dò chớ khá phân vân

Ra đi dạy dỗ muôn dân về Thầy

Thầy luôn giữa chúng con đây

Về đi nhìn mãi trời mây làm gì.

 

Chúa về trời, chúng con đi

Có Chúa ở với sợ chi người đời

Dạy thế nhân biết về “LỜI”

Là “Đường  Chân Thật” về trời vinh quang.

 

Chúa về trời, chúng con đi

Có “Đấng Bảo Trợ” sợ gì tương lai

Tháng năm đường vẫn còn dài

Nay gieo nước mắt ngày mai gặt mừng.

 

Chúa về trời, chúng con đi

Cho nhân gian biết là gì: Thăng Thiên

Là ở với Chúa nhân hiền

Là hưởng vinh phúc triền miên vĩnh hằng

----------------------------------------

Giu se Nguyễn Văn Sướng.

  

CHÚA VỀ VINH HIỂN

 

Bồng bềnh mây trắng buông lơi

Thay cho xa giá xuống vời Chúa lên

Kèn vang nhạc trổi vang rền

Thiên cung thần thánh rập tên Con Người

Vinh quang khoác áo sáng tươi

Rạng ngời thánh đức vẹn mười hồng ân

Gió nâng dìu dịu gót chân

Chúa về vinh hiển cõi thần cao sang

Chúa về viên mãn thiên đàng

Chúa về vĩnh phúc thênh thang đời đời

Ngất ngây con ngước lên trời

Bao la xanh thẳm hồn ơi bao giờ!

---------------------------------

Giu-se Nguyễn Văn Sướng.

 

CHÚNG CON BẤT HIẾU


Hai thằng, đứa trước đứa sau

Buồn lòng nghiêm phụ cùng nhau, hai chàng

Đứa đầu mềm mỏng dịu dàng

Thưa Cha vâng dạ nhẹ nhàng như mơ

Đầu môi chót lưỡi chẳng ngờ

Vườn nho Cha bảo bỏ lơ không làm

Đứa sau cứng cổ bất kham

Thẳng thừng từ chối càm ràm không đi

(Dù sau, chàng cũng thực thi)

Nỗi buồn con cái lắm khi thiệt…buồn!

 

Chúng con bất hiếu tội nguồn

Tội từ Nguyên Tổ tội tuôn truyền đời

Ước chi Lời Chúa kêu mời

Nấu nung phấn khích nước Trời trong con

“Xin vâng” trọn kiếp vuông tròn

Vườn nho chín mọng ngọt ngon trái lành.

 

******************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

  

 CHỨNG NHÂN ĐẶC BIỆT

  

Ông bỡ ngỡ suốt từ đầu bản án

Cuộc tử hình người tội phạm Giê-su

Có gì như tia chớp xé mây mù

Mơ hồ lắm nhưng khiến ông khẳng định

 

Chức quan cai(*), ông điều hành toán lính

Đóng đinh nhiều tội phạm đã lâu nay

Chưa từng ai vượt trỗi như người này

Ông cứ đứng tự hỏi mình, sao thế?

 

Thường tội nhân sẽ kêu la kể lể

Sẽ nghiến răng nguyền rủa khắp nhân gian

Sẽ oán than bộc lộ hết quậy càn

Dù có chết không đành lòng chịu phục

 

Sao Ông này lại hiền lành nhịn nhục

Sao thứ tha với tất cả khoan dung

Giữa đớn đau ngàn khốn khổ cực cùng:

“Con người này thật là Người-công-chính”

 

“Ông ấy là Con-Chúa-Trời quyền bính”..

Lòng buồn rầu ông đấm ngực ăn năn

Lần đầu tiên lòng đau nhức vết hằn

Cũng lần đầu, ông: Chứng nhân đặc biệt.

 

********************************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

(*) Viên Cai đội diều hành toán lính..


CHUYỆN AI XIN NƯỚC

 

Bên bờ Gia-cóp giếng xưa

Lặng nghe Kinh Thánh một trưa năm nào

Chuyện Ai xin nước ngọt ngào

Chuyện ai nhận lại muôn cao Thánh Thần

 

Người xin ban tặng Hồng ân

Người cho được nhận bội phần Thánh Linh

Nước huyền nhiệm, nước hằng sinh

Uống không khát nữa hiển vinh muôn đời

 

Chỉ là chút nước giếng khơi

Thành ơn Cứu độ cao vời muôn dân

Ngài là mạch nước Hồng ân

Thỏa lòng khao khát nhân trần ngóng trông

 

Qua thời mù quáng, viễn vông

Từ nay khép lại hư không mịt mờ

Đời làm con Chúa như mơ

Trần gian nỗ lực đợi chờ Thiên cung.

 

*********

Giu-se Nguyễn Văn Sướng


 CHUYỆN BÊN BỜ GIẾNG

 

Bên bờ Gia-cóp giếng xưa

Giê-su ngồi nghỉ giữa trưa mệt phờ

Một người phụ nữ bơ vơ

Sa-ma-ri đến tình cờ chuyện chung

Giê-su xin chút nước dùng

Còn môn đệ đã ung dung vào thành

Người đàn bà cũng đành hanh:

“Ông là Do Thái lại đành xin tôi

Tiếp giao cắt đứt lâu rồi”

Giê-su phán bảo: “Chị ôi, nếu mà

Hồng ân cho chị nhận ra

Người đang xin chị nước là Ai đây

Mau mau chị sẽ xin Thầy

Và Người cho chị dư đầy nước thiêng

Nước hằng sống làm của riêng”.

Chị thưa: “Ông chẳng gầu riềng, giếng sâu

Nước hằng sống lấy ở đâu?

Ông hơn tổ phụ trên đầu chúng tôi

Người cho giếng nước dào dồi

Cả người, con cháu cùng ngồi dùng chung”

Giê-su giải thích“Cuối cùng

Nước này ai uống thủy chung khát hoài

Nước tôi cho sẽ nguôi ngoai

Không còn khát nữa mạch hoài vọt lên

Đời đời sự sống vững bền”

Chị vừa nghe chuyện thốt rên: “Thưa Ngài

   Xin cho nước ấy để xài

Hầu không khát nữa, đường dài giếng sâu”

 “Đi kêu chồng chị đến hầu”

 “Chồng tôi chẳng có” chị lầu bầu thưa.

Giê-su bảo chị: Chồng chưa

Năm đời chồng trước chẳng vừa chia tay

Còn người hiện tại không may

Cũng không chính thức danh này thuận ngôn”

Chị thưa: “Thầy đúng sứ ngôn!

Cha ông tôi đã lập ngôn phụng thờ

Chúa Trời trên núi này cơ

Các ông lại nói: Đền thờ Gia-liêm(Je-ru-sa-lem)

Chính nơi phụng tự uy nghiêm”

Giê-su dạy: “Chớ tị hiềm, tin Ta

Đến giờ thờ phượng Chúa Cha

Không là núi nọ hay là Gia-liêm(Je-ru-sa-lem)

Các ngươi chẳng biết Uy Nghiêm(Chúa Trời)

Chúng tôi thờ Đấng Uy Nghiêm tỏ tường

Vì ơn cứu độ rạng đường

Đến từ Do Thái định chương ngàn đời.

Nhưng giờ đến, lúc này thời

Người thờ phượng hợp ý Trời là đây

Thờ trong thần khí cao dầy

Thờ trong sự thật dư đầy về Cha

Như vầy hợp ý Chúa Cha

Chúa là Thần Khí người ta phụng thờ

Thờ trong Thần Khí vô bờ

Thờ trong sự thật từ giờ trở đi”

Chị thưa: “Đấng gọi Mê-si(a)

      Đức Ki-tô đến những gì Ngài loan

Chúng tôi biết được hoàn toàn”

Giê-su nhìn chị hân hoan nhẹ lời:

“Người đang nhìn chị cất lời

Chính là Đấng Ấy! là Lời Muôn Cao”

Các môn đệ khi trở vào

Ngạc nhiên khi thấy Thầy chào chị ta

Không ai dám hỏi rầy rà

Thầy cần chi vậy? hay là nói chi?

Vò nước bỏ lại kể gì

Chị ta hăng hái chạy đi vào thành:

 “Đến mà xem, đến cho nhanh

Một người biết tỏ ngọn nghành đời tôi

Ki-tô không khéo đây rồi!”

Mọi người nghe chuyện kéo lôi gặp Ngài

Các môn đệ dọn sơ sài:

“Mời Thầy dùng bữa đường dài đơn sơ”

Chúa nói“Lương thực Ta chờ

Anh em không biết không ngờ đâu ra”

Môn đệ cùng nhau vấn tra:

“Hay là ai đã chế pha cho Thầy?”

Đức Giê-su nói: “Vậy đây

Thức ăn Thầy muốn là vầy: Ý Cha.

Thi hành ý Đấng Sai Ta

Hoàn thành công việc Cha ra cho Thầy.

Anh em đã nói như vầy

Còn bốn tháng mới gặt đầy đó sao

Nhưng Thầy bảo thật ngước cao

Lúa đồng vàng chín gặt vào cho mau

 Tiền công thợ gặt trước sau

Hoa màu thu tích cùng nhau sống đời

Kẻ gieo người gặt thảnh thơi

Câu thành ngữ thế từng lời đúng thay

Người gieo kẻ gặt thật hay

Thầy sai gặt hái liền tay những gì

Anh em chẳng vất vả chi

Người ta đã cấy gieo khi đầu mùa

Bây giờ thành quả chẳng mua.”

Người Sa-ma(ri) ngoại chen đua tin Ngài

Vì lời chị nọ một hai

“Đời tôi Ngài nói không sai điều gì”

Gặp Ngài họ mới nằn nì

Xin Người ở lại bõ thì khát khao

Số tin vì thế tăng cao

Gặp người phụ nữ xôn xao họ bàn:

“Lời chị giờ chẳng liên can

Chính Ngài dạy dỗ bảo ban lời vàng

Thật Ngài cứu độ trần gian”…

 

***********

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 

 

  

 

 

 




CHÙM THƠ: THI CA TIN MỪNG (10)

 

CHÚA LÀ SỰ SỐNG VÀ LÀ SỰ SỐNG LẠI.

 

Hỡi người nằm chết trong mồ

Hẳn người đã thấy hư vô cuộc đời

Phù vân trôi nổi cuối trời

Tiền tài danh vọng một thời về không

Hoa phù dung nở bên sông

Bức tranh vân cẩu mênh mông là buồn!

 

Hỡi người nằm dưới mộ sâu

Xác thân thối rữa còn đâu hình hài

Hôm nay nghe tiếng Thiên Sai

Mộ sâu thấy ánh ban mai huy hoàng

Lời quyền uy, tỏ vinh quang

Cho người dưới mộ đàng hoàng hồi sinh

Ôi, Lời Thiên Chúa uy linh

Lời là Thiên Chúa hiển vinh muôn đời

Nguồn ơn cứu độ chẳng vơi

Là sự sống lại, là Lời trường sinh

Ngài là chính Đấng cứu tinh

Là mạch sự sống thần linh bởi trời

Ai tin được sống đời đời

Dù chết trong tội tin Lời: phục sinh.

---------------------------

Giu se Nguyễn Văn Sướng

  

CHÚA LUÔN ĐỒNG HÀNH

  

Chúa vẫn thế, vẫn đồng hành nhân thế

Cùng con người chia cực sẻ buồn đau

Hai ngàn năm đâu chỉ mỗi Em-mau

Mà buồn quá, mấy ai người nhận biết

 

Kìa đổ vỡ bao cảnh đời thảm thiết

Bao mặt người câm nín đến thê lương

Những oan khiên trằn trọc suốt đêm trường

Và tang tóc, này sinh ly, tử biệt

 

Những bất công đuổi đeo đời thua thiệt

Chúa đấy sao! Ôi, con mắt Đức Tin

Sao cao sang vinh hiển đến vạn nghìn

Đồng hành vẫn chỉ lại là miếng “Bánh”!

 

Giữa cuộc đời, Chúa vẫn hằng ở cạnh

Chỉ là con, mù mở đã bao năm

Bả thế gian, chỉ trô trố chằm chằm

Sao thấy được bên đời Ngài hiu quạnh

 

Xin cho con mở lòng đừng trốn tránh

Để mắt lòng thấy Chúa vẫn bên con

Chúa là anh, trong cuộc sống mỏi mòn

Chúa là chị, tảo tần đời vất vả

 

Chúa bên con đâu ai người xa lạ

Người chung bàn, kẻ chung sở, nhục vinh

Xin giúp con lòng yêu mến thật tình

Và thấy Chúa đồng hành trong cuộc sống.

 

*****************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 

 

CHỮA NGƯỜI CÂM-ĐIẾC

 

Đức Giê-su bỏ vùng Tia

Xi-đôn ngã ấy ven rìa mà qua

Đến Ga-li-lê hiền hòa

Vào miền thập tỉnh giao thoa đường dài

Người ta đem đến cho Ngài

Một người điếc ngọng van nài Ngài thương

Kéo riêng anh ra góc đường

Ngài đưa tay đặt vẻ thường tai anh

Nước bọt nhổ bôi lưỡi anh

Nhìn Trời, Ngài thở hắt thành tiếng rên:

“Êp-pha-tha” chẳng sấm rền

Lập tức tai thính, lưỡi nên dẻo hàm

Ngài truyền không được loạn đàm

Nhưng họ miệng thúng chẳng cam bưng bình

Thổi đồn danh tiếng uy linh:

“Ông này mọi chuyện thật tình oai phong!

Kẻ điếc nghe được thanh trong

Còn người ngọng nói thong dong rõ ràng”

 

Mọi lần Chúa phán lời vàng

Sao nay Chúa phải kỹ càng kéo riêng

Đặt tay bôi bọt chẳng kiêng

Nhìn Trời, rên nữa, thiêng liêng nhiệm mầu

Con xin tâm niệm nguyện cầu

Cho tai cho miệng ngõ hầu mở ra

Biết nghe Lời Chúa sâu xa

Biết ca tụng Chúa hải hà hồng ân

Kẻo tai miệng khép lâu dần

Ra câm ra điếc vong ân một đời.

------------------------------------

Giu-se Nguyễn Văn Sướng.

  

CHÚA NUÔI ĐOÀN DÂN.

 

Đoàn dân theo Chúa suốt ngày

Mải nghe Lời Chúa chẳng hay trời chiều

Ở nơi hoang vắng cô liêu

Kiếm đâu thực phẩm đủ nhiều cho dân

Môn đệ đến cạnh bần thần

Xin Thầy giải tán ai phần nấy lo

Chúa bảo: Anh em hãy cho

Mọi người uống đủ ăn no mới về

Nhiệm vụ bất khả não nề

Môn đệ ngao ngán ê chề nhìn nhau

Năm bánh hai cá trước sau

Tạ ơn…Chúa bảo hãy mau chia dùng

Lạ thay quyền phép vô cùng

Năm ngàn không kể trẻ cùng phụ nhân

Đồ dư thu lại ân cần

Mười hai giỏ lớn chần vần vừa may.

*

*     *

Cơm ăn áo mặc hàng ngày

Chẳng phải trí lực, vận may trên đời

Đất, nước, hạt giống, khí trời

Muôn sự bởi Chúa cao vời mà ra

Từng giây từng phút cho ta

Phép lạ hóa bánh sâu xa vẫn còn

Cộng tác, Chúa muốn phần con

Nên cớ Chúa thưởng điểm son trên Trời.

--------------------------

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 

CHÚA Ở CÙNG

 

Chúa giục môn đệ xuống thuyền

Còn Người lên núi khẩn nguyền với Cha

Dong thuyền môn đệ khơi xa

Đêm tối ngược gió canh ba chống chèo

Canh tư sóng gió cheo leo

Đi trên mặt nước Thầy theo ra thuyền

Môn đệ sợ quá huyên thuyên

“Ma đấy, ma đấy” lùi thuyền chớ rây

“Yên tâm, đừng sợ, Thầy đây”

Phê-rô thưa Chúa: “phải Thầy kính yêu,

Cho con mặt nước phiêu diêu”

Chúa bảo: “hãy đến” ông liều bước đi

Đức tin chẳng mạnh mẽ gì

Sóng to gió cả tức thì chìm sâu

“Cứu con Thầy hỡi ở đâu”

Chúa đến lập tức chẳng lâu đỡ liền

“Hỡi kẻ hèn yếu Đức Tin

Nghi ngờ sao lại kêu xin làm gì”

Lên thuyền sóng lặng tức thì

Môn đệ bái lạy Chúa vì đã tin.

---------------------------------------

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

CN 19 Quanh Năm

 

CHÚA VẪN HIỂN LINH

 

Giữa đêm đen một vì sao rạng rỡ

Đồng vắng khuya, kìa Con Chúa Giáng Sinh

Ba phương trời xa lạ mấy Chiêm Tinh

Nhìn sao sáng dạ bồi hồi thổn thức.

 

Họ dấn thân tìm ngôi sao sáng rực

Dặm đường dài bao vất vả nguy nan

Nung nấu tim sốt mến chẳng lụi tàn

Tìm cho được Hài Nhi: Vì Chân Chúa.

 

Hành trình đấy, sao tươi rồi sao úa

Như cuộc đời vẫn khi nắng khi mưa

Ai ra đi tìm Chúa chẳng biết thừa

Lửa thử vàng mà gian nan thử đức!

 

Chúa chẳng để ai tìm Ngài kiệt sức

Hết đêm dài đời sẽ thấy bình minh

Kẻ thiện nhân tìm được Đấng Cứu Tinh

Như muôn khe cuối dòng xuôi về biển.

 

Chúa hằng tỏ mình ra đầy vinh hiển

Trong chợ đời bằng biến cố muôn phương

Ai thành tâm: Nhận biết Chúa phi thường

Giữa trùng trùng gian lao đời tại thế.

--------------------------------------

Giu-se Nguyễn Văn Sướng.

(C N Lễ Chúa Hiển Linh 2012)

CHÚA VẪY GỌI

 

Thời đã mãn, giờ Nước Trời đang đến

Đón Tin Mừng và thống hối ai ơi

Ơn nhưng không cứu độ đến muôn nơi

Lời kêu gọi Chúa xưa còn vang mãi.

 

Hãy giăng lưới Tin Vui cùng hồ hải

Lưới muôn người đầu phục trước Tin Vui

Biển thế gian dầu sóng gió dập vùi

“Tin Mừng Thánh theo Ta mà loan báo”.

 

Chúa vẫy gọi giữa cuộc đời điên đảo:

“Hãy theo Ta làm kẻ lưới người ta”

Lưới thế nhân theo chính bỏ đường tà

Ngài vẫn gọi hai ngàn năm có lẻ.

 

Bao tâm hồn bừng bừng dâng tuổi trẻ

Đáp lời Ngài: “Lạy Chúa có con đây”

Nối gót theo đàng Thánh Giá của Thầy

Làm thợ gặt trên cánh đồng màu mỡ.

 

Gieo nước mắt họ gặt về hớn hở

Đi đau buồn về vui sướng hân hoan

Cùng sẻ bùi, cùng chia sớt tân toan

Mùa gặt hái bội thu tràn nước mắt.

 

Đẹp biết mấy đây bàn tay dẫn dắt

Quý cao thay lời rao giảng cứu sinh

Những bước chân rảo khắp nẻo đường tình

Đi theo tiếng gọi xưa Thầy Chí Thánh.

-------------------------------------

Giu-se Nguyễn Văn Sướng.

(CN 3 TN-B) (Mc 1, 14-20)



CHÙM THƠ: THI CA TIN MỪNG (9)

 

CHÚA CHỮA CHÀNG PHUNG.

 

Một chàng phung hủi gặp Ngài

Giữa đường quỳ xuống vật nài xót thương:

“Nếu Ngài mà muốn, bệnh đương

Tức thì lành, sạch tựa dường sơ sinh”

Giê-su nghe nói thương tình

Đưa tay đụng chạm vào mình anh ta:

“Sạch đi, Ta muốn thế nha”

Lời vừa phán dứt, thịt da mượt mà

Giê-su căn dặn anh ta:

“Giữ mồm giữ miệng, rầy rà có khi

Nhưng theo luật dạy thực thi

Mô-sê đã buộc dâng gì xưa nay

Và trình Tư Tế biết ngay

Anh nay đã sạch từ rày về sau”

Vừa ra khỏi đó lau chau

Anh đi loan báo rất mau về Ngài…

Giê-su không thể công khai

Vào thành nên phải dặm dài gió sương

Chọn nơi hoang vắng thê lương

Thế mà dân khắp ngã đường kéo sang

Vây quanh lấy Chúa rộn ràng

Để nghe Chúa dạy Lời Vàng cứu dân.

*

*      *

Thường nghe vâng phục là cần

Chàng phung xưa chẳng ngại ngần, bất tuân

Chọn đường khó nhọc gian truân

Vì bừng lửa mến gió xuân trong lòng

Loan tin anh những ước mong

Danh Ngài cả sáng để hòng đáp ân:

“Giê-su cứu độ nhân trần

Đường duy nhất, thật, tối cần về Cha”

-------------------------------------------

Giu-se Nguyễn Văn Sướng (CN 6 TN-B) (Mc 1, 40-45)

 

CHÚA DẠY NGUYỆN CẦU

 

Hôm nay Chúa dạy nguyện cầu

Đậm đà hai tiếng khởi đầu: Lạy Cha

Trẻ đang thưa gởi người già

Dẫu đầy tôn kính mặn mà mến yêu

Thần minh chí Thánh cao siêu

Hóa nên gần gũi sớm chiều thân thương

Cùng nhân loại Đạo cương thường

Cha con, phụ tử miên trường keo sơn

Lạy Cha, nguyên lý nguồn cơn

Kéo theo đạo nghĩa thiệt hơn loài người

Nhân loại: Huynh đệ mười mươi

Thế trần hạnh phúc sáng tươi cuộc đời.

 

Ôi, kinh “Lạy Cha” rạng ngời

Còn lời kinh nguyện tuyệt vời nào hơn!

Cất lên Quỷ oán Ma hờn

Thiên Thần hoan hỉ thế nhơn nhảy mừng

“Lạy Cha” rộn rã tưng bừng

“Chúng con” cảm động rưng rưng nghẹn ngào.

---------------------------------

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 CHÚA CHIÊN MUÔN THUỞ

Tay roi, tay gậy dẫn đầu

Non xanh gió mát, lũng sâu suối ngàn

Đồng xanh no thỏa bình an

Gậy, roi ngăn thú, giữ  đàn chiên ngoan

 

Cùng ăn cùng ngủ, hợp đoàn

Hiểm nguy tất tả lo toan mọi bề

Chiên lành, chiên ghẻ, chẳng chê

Ngày mưa tháng nắng đi về có nhau

 

Đàn chiên muôn vẻ muôn màu

Chúa chiên một dạ trước sau nhân từ

Đàn chiên con được con hư

Chúa chiên yêu quý chỉ như mỗi mình(*)

 

Yêu cho đến độ hy sinh

Yêu cho đến nỗi nhục vinh chẳng màng

Chúa chiên tột đỉnh cao sang

Nên Chiên-sát-tế phũ phàng vì yêu

 

Chúa chiên muôn thuở huyền siêu!

 

************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

(*) Như chỉ duy mình ta trên đời

  

CHÚA ĐÒI MÔN ĐỆ

 

Thấy người theo Chúa rất đông

Chúa quay lại bảo: “Ai không bỏ mình

Vợ con, cha mẹ, thâm tình

Tự mình mang vác khổ hình theo Tôi

Không làm môn đệ được rồi!

Muốn xây tháp lớn phải ngồi tính toan

Khả năng có thể chu toàn

Kẻo ra dang dở khôn ngoan còn gì?

Vua nào giao chiến chẳng khi

Xem ta một vạn chống thì hai không?

Bằng không, giao hảo hòa đồng!

Ai không từ bỏ, đèo bồng đa mang

Môn đồ kiểu ấy chẳng màng!”

 

Chúa đòi môn đệ đá vàng phân minh

Thế gian phải chết phần mình

Sống là cho Chúa trọn tình thủy chung

Xứng người môn đệ bao dung

Thầy sao trò thế hào hùng biết bao

Chông gai đợi bước anh hào

Gian nan thử thách thấp cao một đời.

---------------------------------------

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

CHÚA HẰNG KỀ CẬN

 

Em-mau thất vọng ngày xưa

Bây giờ đại dịch(*) cũng thừa hoang mang

Gian nan thử thách đá vàng

Còn nhờ ơn Chúa soi đàng đỡ nâng

 

Nhiệm huyền mờ mịt chín tầng

Ba đào ai dễ xin vâng lòng Trời!

Đường trần phải bước chơi vơi

Buông xuôi lắm kẻ rụng rời tâm can

 

Đồng hành Thánh Thể ủi an

Dịu dàng Lời Chúa bảo ban sớm chiều

Sợ chi bão tố cuồng triều

Sợ gì kiệt mỏi liêu xiêu đường dài

 

Tín trung Chúa chẳng đơn sai

Quan phòng Ngài đã an bài huyền vi

Em-mau xưa Chúa cùng đi

Dịch(*) nay Chúa chẳng dễ chi xa rời

 

Xin cho con suốt một đời

Tin yêu phó thác tình Trời bao la

Vui, buồn, sướng, khổ, nhận ra

Chúa hằng kề cận sâu xa nhiệm mầu.

 

***********

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

(*) Corona virus2

NGÀI LÀ CÁNH CỬA

 

Tự tình làm Cửa chuồng chiên

Làm thân Mục tử dịu hiền khoan dung

Tay roi, tay gậy oai hùng

Đồng xanh suối mát vẫy vùng thảnh thơi

 

Ngài là cánh Cửa lên Trời

Ai vào Cửa ấy một đời hồng ân

Thỏa thuê ân điển Thánh Thần

Dầu muôn thử thách đường trần bình an

 

Tiệc ngon bày sẵn đầy bàn

Rượu nồng thịt béo tràn tràn no say

Thần lương ban phát ngày ngày

Đường quê bổ sức khách đày long đong

 

Ơi Chàng-Mục-Tử con mong

Duy Chàng mới thỏa tấm lòng khát khao

Quân vương bởi tự Trời cao

Con Đường chân lý ngọt ngào hằng sinh.

 

************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

CHÚA LUÔN ĐỒNG HÀNH

 

Xe đến lưng chừng đèo

Phía trước dốc cheo leo

Bên vực sâu chóng mặt

Đèo ơi, quá hiểm nghèo

 

Những vực sâu vô hình

Những hiểm hoạ thình lình

Đường đời con đâu thấy

Bao ma quỷ rập rình

 

Tay Chúa dắt đưa con

Dù là đỉnh chon von

Dù vực sâu hun hút

Nhạc lòng con véo von

 

Đường đèo như đường đời

Tình Chúa luôn gọi mời

Tin, yêu và phó thác

Trên đường về quê Trời

 

Đường đời bao nguy nan

Tình Chúa luôn chứa chan

Cùng đồng hành với Chúa

Chẳng có chi phàn nàn.

------------------------

Giu-se Nguyễn Văn Sướng 

 CHÚA LÀ ĐƯỜNG

 

Con đèo dốc ngược cheo leo

Là đường Thánh Giá con theo chân Người

Có hoa, cũng có máu tươi

Lẫn trong tiếng khóc, tiếng cười hân hoan

 

Thênh thang đường lớn huy hoàng

Dẫn vào hư mất hoàn toàn diệt vong

Con đường gian khó chẳng cong

Đường qua cửa hẹp Chúa mong con vào

 

Con Đường là Chúa Muôn Cao

Cho người lạc lối khát khao tìm về

Đường trần ai đến Can-Vê

Rũ bỏ gồng gánh nặng nề nghỉ ngơi.

--------------------------------------

 

Giu-se  Nguyễn Văn Sướng