Trang

CHÙM THƠ VỀ CÁC THÁNH

 


ANH LINH VỀ VỚI MƯA RƠI


Mưa bôi trắng xóa chiều đông

Tưởng dòng lệ đẫm cậy trông năm nào

Linh về làm gió xôn xao

Thì thào hùng sử nghẹn ngào tích xưa

Án oan gánh mấy cho vừa

Nắng trưa phơi xác, chiều mưa bêu đầu!

Mảnh đời cuốc bẫm cày sâu

Công hầu khanh tướng biết đâu mơ màng

Mẹ quê một nách đảm đang

Quần lam áo lũ cao sang gì người

Khép cho phản quốc, trêu ngươi

Khắc cho “Tả Đạo”, khóc cười tang thương

Làm nên một cuộc nhiễu nhương

Ngàn năm máu nhuộm bạo cường sử xanh

Pháp trường cam phận hiền lành

Chứng nhân Đạo thật, sáng Danh Chúa Trời…


Chiều đông sùi sụt mưa rơi

Bi hùng sử ấy một thời trung trinh

Trầm ngân vẳng khúc Thiên đình

Giọt đều rờn rợn anh linh xưa về.


************************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng


BI HÙNG SỬ

Chiều xuống chậm ráng pha trời đỏ máu
Bản hùng ca còn khuấy động thời gian
Theo gió đưa vẳng vọng tít mây ngàn
Anh linh vẫy gọi nghìn sau tiếp bước

Máu đã đổ suốt dọc dài đất nước
Hơn trăm ngàn, gục ngã khắp nơi nơi
Nước non ơi sao nghe bỗng nghẹn lời
Bi hùng sử thiên tiền nhân tử đạo

Máu và lệ, ngục tù và tra khảo
Bà mẹ quê một nách lũ con thơ
Lão nông phu dầy dạn dãi bụi bờ
Người Giáo sĩ quên mình vì lý tưởng

Những cái chết vượt ra ngoài tưởng tượng
Những bá đao đầu một nẻo, mình nơi
Mốt chết đâm, mai chết chém tơi bời
Đây tù rũ, kia chết treo thảm thiết

Cả cuộc đời là khổ đau thua thiệt
Là trốn chui trốn nhủi ánh ban mai
Là cậy trông phó thác giữa đêm dài
Và cái chết rập rình không lối thoát

Dù công chính án oan đà định đoạt
Dẫu hiền lành, “Tả đạo” chết bêu gương
Nhục hình kia để giữ nếp cương thường?
Và da thịt đọ so cùng kiếm bén!

Họ đã chết hiên ngang không hổ thẹn
Khí anh hùng chói lọi với thời gian
Tiết Thánh nhân thắm rộ mãi chẳng tàn
Khoảnh khắc ấy rồi đi vào bất tử

Chiều xuống chậm gió gào bi hùng sử
Đỏ ráng trời mây kết bóng anh linh
Khí tiết xưa còn vương vấn nặng tình
Ngưng thành lệ ngập ngừng chiều tưởng niệm

*****************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng



XIN THÁNH TÔ-MA


Đâu phải chỉ Tô-ma cứng tin
Bao người cả quyết vẫn không nhìn!
Thế gian thế đấy là như thế
Vô lý thì vô vẫn muốn vin

Tâm lý con người rất đáng thương
Ưu tiên tiên kiến rất bình thường
Cho dù sự thật mười mươi thật
Chày cối muôn đời tánh bướng ương

Lòng đã muốn A thế phải A
Chuyện B phủ nhận bởi B tà
Nực cười chân lý bên này núi (*)
Sao đã trông gần chẳng ngắm xa

Xin Thánh Tô-ma nguyện giúp con
Đức tin kiên vững dẫu chon von
Mắt không hề thấy tin như thấy
Để thấy điều tin giữa sắt son.

************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

(*) Chân lý bên này rặng Pyrénées


BỐN TRĂM NĂM HỒNG ÂN


Bốn trăm năm bể dâu cùng đất nước
Cảnh sao dời vật đổi thấy thêm thương
Ngẫm Hồng ân Chúa ban tặng lạ thường
Lòng kính ngưỡng đầy dâng trào huyết quản

Bốn trăm năm xa xưa thời ly loạn
Động lực nào thôi thúc bước chân Ai
Vượt trùng dương bao sóng gió dặm dài
Đến mảnh đất quê hương đầy xa lạ

Bước ra đi, ngày về cầm như đã!
Phó tương lai vì lý tưởng Thần Linh
Đất khách xin dâng mạng sống tận tình
Hòng gieo vãi Tin-Mừng-Ơn-Cứu-Độ

Mạng chẳng kể, bạc tiền chi phấn thổ
Cửa nhà xưa, quê hương cũ chia ly
Mẹ cha thương, anh em mến phân kỳ
Ngày gặp lại có chăng là Thiên quốc

Chịu tình yêu xứ quê người cầm buộc
Noi gương Thầy Chí Thánh chết đau thương
Làm chứng nhân rao giảng khắp dặm đường
Và cái chết chứng minh về Đạo thật

Bốn trăm năm rỡ ràng như mặt nhật
Tổ tiên xưa bao trân quý đi theo
Cha ông xưa bao quản mấy ngặt nghèo
Lớp trước ngã lớp sau đồng đứng dậy

Tin Mừng Thánh không thể nào che đậy
Hạt gieo rồi mầm vươn lớn xanh tươi
Bốn trăm năm người loan tiếp bao người
Cây Giáo hội Việt Nam hồn nương náu

Bốn trăm năm vui mừng giờ con cháu
Gia tài này chia sẻ khắp muôn dân
Nhận nhưng không, mang phát lại ân cần
Theo dấu bước cha ông đời quảng đại

Bốn trăm năm vui mừng ngồi nhìn lại
Bao người gieo bao người gặt lao công
Nguyện tương lai luôn ý hợp tâm đồng
Xin Thiên Chúa tuôn tràn ơn phù giúp.

*******************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

CÁC THÁNH TỬ ĐẠO VIỆT NAM.


Thây đổ xuống, hồn anh linh đứng dậy
Người chết đi tên tuổi vẫn lưu danh
Cho hậu nhân gương chứng tá hùng hồn
Xin kính cẩn tri ân người tử đạo.

Người là ai, hỡi anh hùng tử đạo
Có phải người là xuất thế siêu nhân
Có phải người da sắt với gan đồng
Trông cái chết nở nụ cười ngạo nghễ?

Hơn trăm ngàn! Khắp mọi miền đất nước
Đủ thành phần quan,lính với lê dân
Từ giáo dân, giáo phẩm đến tân tòng
Người thành thị kẻ chân quê chất phác.

Nào gông cùm nào lóc da xẻo thịt
Nào đòn roi tra tấn với răn đe
Trong ngục tù, nơi đầy ải xa xôi
Kẻ giảo hình, người chết đâm chết chém!

Những cái chết đầu một nơi mình nẻo
Những cái đầu treo giữa chợ làm gương
Những xác thân quăng xuống biển làm mồi
Những thịt da những máu đào vương vãi.

Gọi Chân Phúc vì chọn phần chân thật
Gọi Anh Hùng vì bất khuất trung kiên
Gọi Thánh Nhân vì đứng trước nhục hình
Không nguyền rủa kẻ lý hình độc ác.

Ôi, những đấng anh hùng trong bình dị
Lấy hiền lành đối thoại với quyền uy
Đem thịt da so đọ với nhục hình
Và cái chết chứng minh cho Đạo thật.

Máu Tử Đạo trổ sinh Ki-Tô Hữu
Theo các Ngài con cháu bước đi lên
Xưa, Chứng Nhân trước tàn bạo điên cuồng
Nay, Chứng Tá trước ngọt ngào quyến rũ.

Tiền nhân hỡi, xin nghiêng mình kính cẩn
Trước niềm tin son sắt giữa phong ba
Nay hiển vinh phước cả chốn Thiên Đình
Xin nguyện giúp cầu thay đoàn hậu bối.

******************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng.

CÁC THÁNH VINH QUANG.


Kèn vang nhạc trổi khắp thiên cung
Đông đảo đoàn dân cất tiếng hùng
Áo trắng sáng ngời tung nhịp bước
Ba lần Thánh, Thánh, Thánh, hô chung

Dương gian Tin, Cậy, Mến trung kiên
Thánh hóa cuộc đời với Chúa chiên
Đủ mọi thành phần trong xã hội
Đi theo Thánh Giá Đấng nhân hiền

Hiền lành chẳng thán oán kêu ca
Tù ngục, đòn roi vẫn mặn mà
Khiên đỡ là lòng Tin, Cậy, Mến
Thuẫn che Thánh Giá Chúa cao xa

Vinh quang rày hiển trị cao sang
Nguyện giúp cầu thay khách lạc đàng
Chiến đấu hiểm nguy bao thử thách
Mong ngày đoàn tụ hát ca vang.

*****************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
THÁNH  JOSEPT  MARCHAND
(  CHA  GIU-SE  DU )

Hôm ấy ba mươi, mười một, ngàn tám ba lăm (1)
Năm giờ sáng, trời còn mờ sương khói
Bảy phát thần công, toà mở xử đại hình
Đích thân Minh Mạng chủ trì phiên xử 
Bị cáo là một Tây Dương Đạo Trưởng
Cáo trạng đề: Phản quốc, giúp Ngụy Khôi
Chính danh tội phạm:
Josept Marchand, người ngoại quốc.

Một lò than hừng hực
Năm lý hình vạm vỡ
Quan toà hỏi:
-Tại sao Gia-Tô tả đạo
Móc mắt người chết trước khi chôn?
-Có thế đâu, ấy vu cáo rõ ràng
Tội nhân điềm tĩnh trả lời
Quan toà bừng bừng vỗ án
Năm cái kìm nung đỏ
Lập tức kẹp vào người
Khói trắng bốc lên, hơi người khét lẹt
Tội nhân xỉu đi vì đau đớn.
Quan toà hỏi:
-Tại sao Gia-Tô tả đạo
Bắt vợ chồng cưới hỏi trước bàn thờ?
-Để thánh hoá hôn nhân
Có cộng đoàn làm chứng 
Kìm đỏ vừa buông ra
Tội nhân liền gục xuống 
Quan toà hỏi:
-Phù phép gì trong bữa tiệc tà ma
Tại sao phát bánh cho người đà xưng tội?
Tội nhân không còn sức trả lời
Thều thào qua hơi thở
Lại đợt kìm nung đỏ kẹp vào thân
Than ôi!
Bất khuất can trường
Sức người có hạn
Tội nhân ngã ra mê man như chết.

Toà tuyên án:
Marchand tức Du,
Giúp Ngụy Khôi phản quốc rõ ràng
Truyền xử bá đao(2)
Đầu bêu bá tánh
Y án!

Hỡi ơi!
Án xử công minh
Hoàng Thượng chủ trì
Khẩu cung một đàng
Án đi một nẻo
Trước đó triều đình buộc rằng:
-Quá Khoá(3), không xong!
Tây dương ngoan cố.
Ai người còn chút lương tri
Xin xét giùm cho với!

Pháp trường Thợ Đúc ngày kinh khủng
Chen chúc nhau chứng kiến cảnh dã man
Phất phơ giữa pháp trường, một áo chùng đen
Mình trần trùi trũi, bốn anh đao phủ
Tội nhân bị trói cứng vào cột
Lý hình cắt da trán che mắt đi
Ba hồi chiêng trống khua vang
Giờ hành quyết bắt đầu khai mạc
Kìm kẹp đến đâu
Đao đưa đến đấy
Số đếm vang vang
Sổ chép liền liền
Vị-tuẫn-giáo người run lên bần bật
Cố ngẩng đầu xin ơn Thánh trên cao
Đôi mắt trong xanh không mở được nữa rồi
Lệ tuôn xuống hoà mồ hôi, sướt mướt
Máu đổ, thịt rơi
Chan hoà, vương vãi
Còn thảm cảnh nào bi thống hơn không!
Đuôi thằn lằn dẫu đứt vẫn ngo ngoe
Người tuẫn giáo còn run bần bật mãi
Con số lên cao dần
Sức sống tàn kiệt xuống
Bốn mươi, bốn mốt, bốn hai...
Đầu tuẫn giáo càng ngày càng trĩu nặng.

Ôi bá đao, tròn con số thương đau
Phải đi hết cho tuyệt tình bản án
Thương ôi!
Da thịt nào mà đối xứng
Với dao kìm cắt xẻo mãi không thôi!
Đã hết đâu
Khi con số tròn đầy
Dây vừa tháo, thây người liền đổ xuống
Đoạn thây tứ khúc
Thủ cấp bêu cao
Xác, đem quăng xuống biển
Đầu, phải treo giữa chợ!

THAY LỜI KẾT:

Ôi, Cha Du! Vị anh hùng tuẫn giáo
Lấy máu đào minh chứng đức tin son
Cha chết đi cho Hội Thánh trường tồn
Niềm tin kính Vua Giê-Su chí ái.

****************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng 
Chú thích:

(1)"Ngày 30/11/1835".  Lê văn Khôi khởi loạn, vua Minh Mạng bị mất thành Gia Định trong 3 năm rất uất ức nên khi triệt hạ được thành, thấy có cha Du (Marchand) liền ghép tội phản quốc, trước lần xử này (30/11/1835), cha Du đã bị tra tấn và xét hỏi nhiều lần, triều đình mang cả đứa con nhỏ của Lê văn Khôi ra đối chất, không ngờ vì thơ ngây, đứa bé nói rằng: Cha tôi có dụ dỗ và đe nẹt bắt ông này(Cha Du) phải kêu gọi giáo dân theo cha tôi, nhưng ông không chịu nên cha tôi giam lỏng ông  trong thành. Nhiều lần khác, triều đình muốn Cha bỏ đạo để nêu gương cho giáo dân, họ hứa sẽ trả tự do cho Cha nhưng Cha cũng cương quyết không chịu. Ngay chính lần xử cuối có đích thân vua Minh Mạng xử, thì khẩu cung cũng chẳng ăn nhập gì với án cả! Chỉ là những câu hỏi ngớ ngẩn về Đạo.
(2) Bá đao: Tội hình dã man cần phải có 4 lý hình, người đếm, người kẹp kìm, người dùng dao xẻo thịt, người chép vào sổ. Tội nhân không chết tức khắc như tội chém đầu mà chết trong đau đớn tột cùng. Cha Du đã run bần bật suốt thời gian thọ tử!
(3) Quá Khoá: Bước qua Thánh Giá, ai chịu bước qua Thánh Giá liền được tha ngay.

  ****************
ĐOÀN DÂN THÁNH.

Tôi đã thấy một đoàn người đông đảo
Áo trắng ngời đang dấn bước đi lên
Họ đồng thanh chung rập tiếng vang rền
Thánh, Thánh, Thánh, Thiên Chúa là cực Thánh.

Trời mở ra rực hào quang lấp lánh
Nghi vệ thiêng dàn trải khắp cao xa
Dàn đồng ca kèn trổi với thanh la
Khi Oai Nghi ngự tòa cao rực rỡ.

Đoàn người ấy từ mọi miền gặp gỡ
Giặt áo mình trong Máu Thánh Chiên Con
Đời trần gian cuộc sống đã vuông tròn
Giờ vinh hiển hưởng bình an bất diệt.

Họ đã sống một cuộc đời thua thiệt
Nhận khó nghèo giữa phú quý vây quanh
Hiền lành hơn khi kẻ ác tung hoành
Nhưng dũng cảm hy sinh cho đạo thật.

Chịu cay đắng khi chối từ ngọt mật
Vác khổ hình thay mơn trớn thế gian
Vẫn kiên gan giữa sóng cả nguy nàn
Theo chân Chúa tìm về đường Thập Giá.

Họ là ai người phu xe vất vả
Bà mẹ nghèo một nách lũ con thơ
Bậc thanh cao tận hiến với bàn thờ
Người tội lỗi quay đầu về hối cải.

Họ là ai nhà khôn ngoan thông thái
Mà chân thành ngồi lần chuỗi đơn sơ
Họ là ai nam, phụ, lão, ấu thơ
Nghe Chúa gọi vui mừng lời đáp trả.

Chung của ăn, là Thần Lương cao cả
Chung niềm tin, chung lý tưởng sắt son
Khắc trán mình Danh Thánh của Chiên Con
Họ được gọi: Dân riêng của Thiên Chúa.

Chung mẫu số là Ba Ngôi Thiên Chúa
Tử số là lòng mến trải bao la
Họ dệt đời thành một bản tình ca
Vườn Thượng giới đầy hoa thơm cỏ lạ.

Đoàn dân ấy, đoàn dân đông đảo quá
Tôi thấy anh, thấy chị khắp gần xa
Tôi thấy tôi giọt nước mắt  mặn mà
Sẽ là người nhập đoàn cùng dân ấy.
-------------------------------------
Giu-se Nguyễn Văn Sướng.

ĐỜI CÁC THÁNH


Đời các Thánh người ta thường thi hoá
Và vẽ vời tô đậm nét hào quang
Đời các ngài như một khúc trường ca
Toàn những nốt mạnh, hùng, gây phấn khởi

Đời các Thánh người ta thường thi hoá
Khiến các ngài siêu việt khác phàm nhân .
Mặc gian lao cay đắng đến dập vùi
Môi vẫn nở nụ cười thay nước mắt

Đời các Thánh người ta thường thi hoá
Khiến ngày sau hậu thế mãi mê say
Đời các ngài dệt bởi ánh vinh quang
Nên ngây ngất bao lòng người thiện chí

Phải rất đúng, đời các ngài là thế
Nhưng phải chăng thánh thiện dễ thế ư?
Cho được ôm ấp lấy những hoa hồng
Các đấng ấy đã chọn toàn gai nhọn


Hãy ngắm xem đời Gioan tẩy giả
Một cuộc đời khổ hạnh chốn hoang liêu
Đã đứng lên khuyên dạy kẻ gian tà
Dù thấy trước đầu sẽ lìa khỏi cổ

Một đời khác: vị tông đồ dân ngoại
Có phải đâu vinh hiển chỉ một ngày
Biết bao lần nước mắt lẫn mồ hôi
Cho tàn kiệt dần mòn người đấng thánh

Cũng có đấng hiển vinh vì nghiệp cả
Suốt một đời toàn phép lạ gớm ghê
Nhưng nhiều hơn vẫn là những đấng âm thầm
Mà cả đời không được ai biết đến

Các đấng ấy không làm gì to tát
To tát chăng là lòng mến bao la
Phận vụ được trao các đấng ấy chu toàn
Từng chi tiết trong trung thành , tận tuỵ

Biết bao lần cay đắng chảy trên môi
Và bao lần tâm hồn đầy chán ngán
Những lúc ấy các ngài dùng hết sức
Gượng chu toàn phận vụ, dám buông xuôi

Lại có lúc ngã sa vì yếu đuối
Mắt mờ hoen lệ thống hối, ăn năn
Ngước mắt lên quyết làm lại từ đầu
Đời các đấng mãi đâu là vinh hiển

Mà như thế ta rất gần các đấng
Mơ ước chi bao huân nghiệp lớn lao
Bao siêu phàm vĩ đại mãi trên cao
Không, không thế! hãy bắt đầu từ dưới

Đời các Thánh phi thường, thật như thế!
Nhưng phi thường trong thường lệ, nhỏ nhoi
Đời các Thánh người ta thường thi hoá
Có chi đâu xin hãy cố trung thành

Đừng thi hoá đời người bằng mơ mộng
Hãy xắn tay và sống với quyết tâm
Hãy lo toan cho phận vụ vuông tròn
Rồi sẽ thấy hoa hồng thay gai nhọn

Rồi sẽ thấy hoa hồng thay gai góc
Hào quang thay cho tăm tối đắng cay
Vinh sáng phục sinh thay chết chóc bây giờ
Và nên trọn cuộc đời YÊU MẾN CHÚA.

***************

Giuse Nguyễn Văn Sướng

HỒNG ÂN THIÊN CHÚA


Lòng con reo khúc hoan ca
Hồng ân Thiên Chúa bao la muôn đời
Hồng ân từ hạt mưa rơi
Từ tia nắng ấm mặt trời ban mai
Hồng ân từ thuở tượng thai
Chở che ngày ngắn năm dài đời con
Ngút cao như núi như non
Mênh mông biển cả chẳng mòn hồng ân
Đỡ nâng từ những bước chân
Những khi vấp ngã, từng lần thứ tha
Lòng con reo khúc hoan ca
Hồng ân Thiên Chúa bao la muôn đời.

********************
Giu-Se  Nguyễn Văn Sướng 

HỌ LÀ CÁC THÁNH

Một đời vui nhận khó nghèo
Những danh cùng lợi bọt bèo xem khinh
Hiền lành cư xử hết mình
Bao quân độc dữ thật tình yêu thương
Khổ đau vây bọc trăm đường
Khát khao công chính nên gương rạng ngời
Xót thương người bước tả tơi
Tâm hồn trong sạch cao vời đẹp thay
Hòa bình xây dựng chung tay
Dù khi nẻo chính đường ngay nhận sầu
Họ nên con cái Nhiệm Mầu
Chân dung đích thực Cao Sâu Chúa Trời
Họ đi vào chốn thảnh thơi
Trầm uy rập tiếng gọi mời chúng nhân
Họ nên như những Thiên thần
Trắng tinh tâm trí trong ngần phong tư
Họ về với Chúa nhân từ
Thỏa thuê phúc lộc đầy dư Thiên đàng
Họ là các Thánh cao sang
Trần gian tám Phúc thật vàng noi theo.

****************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng


KHI CHỦ CÒN MỞ CỬA

Khi cửa mở còn đương
Lúa chung cỏ một nương
Cơ hội còn rộng khắp
Rộng hẹp đó, hai đường.

Cửa hẹp, lối đi ngay
Thênh thang cửa rộng này
Đường rộng vào Hỏa Ngục
Cảnh giác kẻo mai ngày!

Đấy kẻ chót lên đầu
Đầu thành chót, nhiệm mầu
Khi Chủ còn mở cửa
Hãy tận dụng ân sâu

Giữa thế giới phù vân
Biết phân biệt giả chân
Ngày cửa thiêng đóng lại
Hưởng vĩnh phúc Thiên thần.

***************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

HỌ

Họ như thể người lữ hành cô độc
Lạc lõng đi trong phố chợ đông vui
Giữa thế gian chi tha thiết ngọt bùi
Vì chẳng thuộc thế gian đầy tội lỗi

Họ như thể những người đi rất vội
Mang trong mình Lời cực trọng ân ban
Họ như chiên trong đàn sói hung tàn
Đời giẫm đạp họ hoa đồng nội cỏ

Vì chân lý họ bị đời nghiêng ngó
Được sai đi làm chứng giữa nhân gian
Chân đất đen mà trí những mây ngàn
Đời thù ghét chẳng sượng sùng xấu hổ

Ai đong được gian lao nào đã đổ
Hy sinh nào thầm lặng những không tên
Thánh Giá xưa hoài khao khát đáp đền
Tình yêu sáng soi đường trần lữ thứ

Dù bắt bớ hiền lành không chống cự
Tưởng yếu hèn mà kiên vững hiên ngang
Trong gian truân hằng tưởng tới thiên đàng
Trông cái chết như trông ngày trở lại

Họ như thể đã đi mà còn mãi
Ôi, đoàn người mặc áo trắng tinh khôi
Tiếng trầm hùng còn vẳng vọng xa xôi
Chiều đỏ rực vinh quang màu Tử Đạo.

************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

NIỆM KHÚC.

Hiu hắt gió như Linh về, rờn rợn
Chiều chậm buồn pha ráng đỏ, hoang sơ
Dĩ vãng xưa chìm sâu dưới bụi mờ
Chợt khuấy đảo ùa về bao cảm khái

Bi hùng sử ngày nào thời bách hại
Suốt dọc dài dải gấm vóc non sông
Từ kinh đô lan xuống mãi ruộng đồng
Chẳng còn chốn nương thân nào yên ổn!

Dẫu quê nhà miền chôn nhau cắt rốn
Mà trốn chui trốn nhủi ánh ban mai
Rồi tha hương ẩn náu suốt đêm dài
Con khóc cha, vợ nhớ chồng, thê thiết

Máu đổ xuống vì niềm tin bất diệt
Nào lăng trì, nào trảm quyết, đau thương
Rũ tù đây, xử giảo đó, trăm đường
Làng phân sáp, người lưu đày biệt xứ!

Giống Chiên Con, hiền lành không kháng cự
Không hận thù vì đã thứ tha luôn
Mắc ô danh dù công chính, thật buồn
Hơn trăm ngàn(*), mấy mồ yên mả đẹp!

Chỉ là những chân quê phường guốc dép
Bà mẹ hiền một nách những con thơ
Ông nông phu mưa nắng với bụi bờ
Thảng hoặc cũng dăm ba người quyền quý


Họ khác lắm nghèo, sang, cùng địa vị
Chung một đường, Đường-Thánh-Giá quang vinh
Khí hùng anh tỏ rạng chiếu oai linh
Tiết Thánh nhân chói ngời soi Đạo Thật

Bi hùng sử còn lu mờ mặt Nhật
Bao năm rồi, ai rửa những oan khiên?
Tả đạo kia, theo Tây đó, ưu phiền?
Vẫn cây ngay dễ sợ gì chết đứng

Bi hùng sử bao năm còn kiên vững
Tiền nhân ơi, con cháu quyết noi gương
Gieo đau thương gặt hái ắt phi thường
Hạt phải thối để mầm vươn xanh ngát

Hiu hắt gió chiều thu buồn bàng bạc
Đỏ ráng trời tưởng huyết lệ năm xưa
Giọt ngập ngừng ru hoài niệm đong đưa
Nghe huyền ảo chừng Linh về nhè nhẹ.

***************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(*) Hơn một trăm ngàn người Công giáo đã bị giết trong thời kỳ cấm Đạo mà đỉnh điểm là ba triều vua Minh Mạng, Thiệu Trị và Tự Đức
 
PHÊ-RÔ VÀ PHAO-LÔ

Hai Tông Đồ, một triều thiên vinh hiển
Một lòng chung xây Hội Thánh vinh quang
Hai lối đi, một đích đến trên trời
Hai cái chết, một Kinh Thành Muôn Thuở.

Tông Đồ cả, này Phê-rô là “Đá”
Tảng “Đá nền” Hội Thánh vững thiên thu
Biển thế gian cuồng nộ với ba thù
Ông Ngư Phủ chống thuyền trên sóng dữ.

Đầy bất toàn, Chúa đặt làm thủ lĩnh
Để dẫn đường soi lối khắp muôn dân
Dẫu từng phen chối Chúa đến ba lần
“Thầy biết tỏ con yêu Thầy tha thiết”

Kìa dân ngoại, vị Tông Đồ Nhiệt Huyết
Cả nhiệt thành khi tìm bắt Giê-su
Từ Sa-un ngã xuống hóa Phao-lồ
Cho thế giới một Tông Đồ Dân Ngoại.

Suốt cuộc đời ngược xuôi vì mến Chúa
Khi chìm thuyền lúc đá ném, đòn roi
Chạy mỏi chân thì tù ngục nghỉ ngơi
Nấu nung mộng truyền rao “Lời Hằng Sống”.

Hai cột trụ đỡ nâng tòa Hội Thánh
Một triều thiên tử đạo sáng nêu gương
Hai trái tim son sắt một niềm tin
Một chứng tá trường tồn cho hậu thế.

Đây Phê-rô, gương Tông đồ thủ lĩnh
Đấy Phao-lô mẫu trở lại kiên trung
Hai vì sao sáng chói giữa đêm trường
Xin dẫn lối đường về con dân Chúa.

*****************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

THỜI TỬ ĐẠO

Hiu hắt gió, theo Linh về, rờn rợn
Trang sử hùng vang vọng mãi hôm nay
Khói hương bay bảng lảng vướng ngang mày
Niềm cảm khái sục sôi trào huyết quản

Ôi, một thuở tang thương thời ly loạn
Chuyện nồi da xáo thịt thấy thương tâm
Gán tội danh “Tả Đạo”  rất thâm trầm
Khơi máu đổ đầu rơi đầy bi tráng

Hơn trăm ngàn(*) trải dài theo ngày tháng
Nào bá đao, nào trảm quyết, đau thương
Rũ tù đây, phát vãng đó, trăm đường
Làm hôn ám cả trời mây, sông nước

Bị truy đuổi khắp nẻo đường xuôi ngược
Phải trốn chui, trốn nhủi ánh ban mai
Đời hóa nên ác mộng suốt đêm dài
Vì “Gia-tô” mà dám theo “Tả đạo”

Chỉ là những chân quê xem khờ khạo
Chỉ là phường bách tính rất chân phương
Cũng có khi anh lính quá bình thường
Hoặc thảng cũng một vài quan quyền quý

Từ non xa đến tận cùng phố thị
Từ bạch đinh đến quan cách trên cao
Đạo dạy cho về Chân lý ngọt ngào
Nên thà chết chẳng thà bỏ Đạo thật

Vì Đức Tin mà xem thường được mất
Chuyện trần gian phù vân thảy phù vân
Chọn Thiên cung mà chê bỏ tục trần
Thịt da ấy so sao tày gươm bén

Dù rên xiết dưới cực hình, chẳng thẹn
Dù lão niên, phụ, ấu vẫn kiên trung
Bất khuất cho cường bạo thấy hào hùng
Người làm chứng về Đạo Trời là thế

Hoàng hôn đỏ tưởng máu pha hòa lệ
Gió xa về tựa Linh đến xôn xao
Nghẹn ngào theo bi hùng sử ngọt ngào
Thời Tử đạo hơn trăm ngàn(*) dân Việt

*********************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(*) Hơn 100.000 người đã chết vì theo Đạo Giê-su

TỬ ĐẠO NƯỚC VIỆT NAM

Khi hạt lúa thối đi cho lòng đất
Là lúc mầm sinh trưởng nhú vươn cao
Tiền nhân xưa anh dũng đổ máu đào
Nay con cháu hân hoan thờ Đạo thật

Không nghiêng ngả chiều theo lời đường mật
Chọn thiệt thòi vì lý tưởng Thần linh
Muối nhân gian thà bỏ xác quên mình
Nêu chứng tá ngàn sau đời kính phục

Ai mà chẳng nhiều yếu hèn huyết nhục
Khi giáo gươm hùng hổ hiếp thịt da
Ơn Chúa thương bù đắp rất mặn mà
Cho nhân thế hiểu đậm đà ân thánh

Chỉ là những bình thường đời nặng gánh
Bà mẹ kia, ông bố nọ, đơn sơ
Người nông phu lên ruộng xuống bụi bờ
Kẻ lính thú, người quan quyền…có cả

Hơn trăm ngàn..khắp nẻo đường lối ngả
Máu thắm sông, thây xanh lá, bi thương
Có điều chi mà kiên vững lạ thường?
Mà đem cả mạng mình ra đổi lấy!

Lạy các Đấng, xưa một niềm trông cậy
Xin cầu thay đoàn hậu bối hôm nay
Vững chứng nhân, bền chứng tá đêm ngày
Vui theo bước Chiên Con về Thiên quốc.

*******************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

TỬ ĐẠO VIỆT NAM.

Trung kiên dù đổ máu rơi đầu
Thà chết không thà bỏ đạo đâu
Lao ngục cậy trông không thất  vọng
Gông cùm tín thác chẳng ưu sầu
Sống lành báo đáp Hồng Ân nặng
Tử đạo đền bồi Thánh Đức sâu
Một nhát gươm đưa về cõi phúc
Danh lưu vạn thuở ánh tinh châu.
---------------------------
Giu-se Nguyễn Văn Sướng.



************

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét