Trang

Chùm Thơ Giáng Sinh 2020

 

Chùm Thơ Giáng Sinh 2020

 

TƠ LÒNG HUYỀN NHIỆM

 

Sao Chúa phải sinh xuống gian trần!

Cơ hàn khốn khó với nhục thân

Chuyện tình đã viết hằng muôn kỷ

Hang đá ai người ngắm phân vân

 

Sao Chúa chọn sinh kiếp khó nghèo

Bần cùng thiên hạ dễ ai theo

Ngày sau người bảo: “Con ông Thợ”

Na-gia-rét ấy cũng bọt bèo

 

Sao Chúa lại sinh giữa chiên bò

Hang hèn máng cỏ Chúa co ro

Ngôi Lời khởi phát muôn muôn sự

“Kỳ dị điểm”(*) đây, đúng khôn dò

 

Trần thế đêm này nhộn nhịp thay

Rét, mưa, chẳng quản vẫn vui say

Ai thấu đêm xưa Con-Thiên-Chúa

Thơ bé dãi dầu giữa đắng cay

 

Phúc phận người ơi, ơn Giáng Sinh

Tơ lòng huyền nhiệm đẫm ân tình

Một lần được sống nơi dương thế

Muôn thuở hồng ân kiếp nhân linh.(**)

 

*************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

(*) Điểm kỳ dị trong thuyết Big-Bang

(**) Nhân linh ư vật

 

NGÀY XƯA,  HAI CHỮ NGÀY XƯA

 

Ngày xưa hang lạnh, máng hôi

Bò, chiên, đón tiếp. Chúa, tôi, cơ hàn

Dế, trùng ran tiếng thở than

Tuyết rơi lấp lối, gió van đêm dài

 

Ngày xưa nhục thể Ngôi Hai

Một lần nếm trải trần ai tội tình

Thinh không lặng ngắt thiên đình

Ngỡ ngàng nghe Bé thình lình khóc vang

 

Ngày xưa vào một đêm vàng

Huyền linh lịch sử sang trang diệu kỳ

Thần, Thần, tấu khúc mê ly

Người, người dệt mãi ca thi địa đàng

 

Ngày xưa, hai chữ mênh mang

Trời nghiêng xuống đất dịu dàng biết bao

Mối tình mầu nhiệm ngàn cao

Hóa Công một thuở ngọt ngào Bé thơ

 

Ngày xưa ngây ngất như mơ

Trần gian bái gối lạy thờ Hài nhi

Giọt lòng lóng lánh tràn mi

Ngày xưa còn mãi huyền vi khôn vời…

 

***********************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 

ẤM ÁP CHÚT TÌNH

 

Gió lạnh theo về với Giáng Sinh

Mưa bay bùi bụi đẫm ân tình

Năm xưa Con Chúa trần gian xuống

Nhục thể cơ hàn với rẻ khinh

 

Nhục thể cơ hàn giữa gió sương

Yêu thương Con Chúa bỏ Thiên đường

Đêm sương tất tả không nhà cửa

Hang trú chiên bò chốn náu nương

 

Hang trú chiên bò đã úa phai

Hang nay rực rỡ há sơ sài

Giáng Sinh hóa Lễ nên ngày hội

Thỏa thích ăn chơi suốt dặm dài

 

Thỏa thích ăn chơi mấy bận lòng

Ngày xưa còn đó Chúa long đong

Hang lòng ghẻ lạnh hơn hang đá

Ấm áp chút tình Chúa vẫn mong

 

Ấm áp chút tình đến với nhau

Như ngàn lấp lánh sáng muôn màu

Chúa trong máng cỏ cười vui thích

Hạnh phúc an bình sẽ đến mau

 

Hạnh phúc an bình thế giới ơi

Vinh Danh Thiên Chúa Đấng cao vời

Giáng Sinh không trở thành vô nghĩa

Chúa xuống hang lòng mới thảnh thơi.

*****************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 

CON CHÚA XUỐNG ĐỜI

 

Du dương giọng sáo cao vời

Đưa Con Thiên Chúa bỏ Trời xuống đây

Vi vu gió đón, lạnh đầy

Tuyết rơi sương giá, mây bầy thêm hơi

Đêm nay Con Chúa bỏ Trời

Đồng hoang hang tối bến đời quạnh hiu

Vẳng canh vắng, tiếng liu riu

Giọt lòng run rẩy dặt dìu nhặt khoan

Không xa giá, chẳng kiệu loan

Bần hàn một thuở Khôn Ngoan xuống đời!

 

***********

Giu-se Nguyễn Văn Sướng.

 

CHÚA GẶP CHƯA?

 

Sinh Nhật vẫn còn mãi tháng năm

Đây lòng hang lạnh vẫn căm căm

Hai ngàn năm lẻ làm ly khách

Trên chính quê nhà lúc ghé thăm.

 

Còn có Mẹ Cha với chốn xưa

Dâng hơi thở ấm có chiên, lừa

Giáng Sinh nay đến trên trần thế

Hơi ấm nhân tình Chúa gặp chưa?

 

Náo nức đèn treo đón Giáng Sinh

Hân hoan Lễ Hội Chúa an bình

Sao còn thù hận, còn chia rẽ?

Còn tóc tang hoài, mãi chiến chinh!

 

Thiên Chúa vinh Danh chốn thẳm xanh

Bình an dưới thế sống ngay lành

Hòa bình chưa đến vì đâu nỗi?

Chúa tận muôn trùng chẳng hiển Danh!

 

***************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng.

 

AN BÌNH KHẮP CHÚNG

 

Hân hoan mừng Chúa giáng trần

Đèn treo hoa kết thôn gần xóm xa

Tiệc khuya, cãi sớm, ái chà

Giáng Sinh mầu nhiệm hóa ra xem thường

Chúa ôi, tục hóa muôn phương

Hai ngàn năm lẻ vẫn dường hôm qua

Người ta vẫn cứ bê tha

Người ta vẫn cứ mặn mà thế gian

Tỷ như lễ hội muôn ngàn

Nên hồn đâu có bình an chân thành…

 

Xin ban nhân thế lòng thanh

An bình khắp chúng, vinh Danh Chúa Trời.

 

*****************************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 

BÊ-LEM

 

Bê-lem đêm ấy tuyết êm nhung

Gió hú đồng hoang phủ mịt mùng

Sương giá căm căm đầy rét mướt

Trăng sao khép mắt lịm không trung

 

Đồng không mông quạnh quá thê lương

Lối xóm hoang vu đến lạ thường

Ai biết đêm này đêm trở dạ

Dương trần lịch sử đã sang chương

 

“Lời” thành nhục thể xuống nơi đây

Sinh hạ trong hang đá đọa đầy

Chỉ có chiên bò dâng chút ấm

Rơm chăn máng nệm giá sương vây

 

Canh khuya lặng lẽ tuyết sương rơi

Từ bỏ cao sang gánh phận đời

Cùng cực lầm than hòng cứu thế

Hai ngàn năm lẻ vẫn chơi vơi

 

Bê-lem nhỏ bé rất khiêm nhu

Êm ái cung lòng ngọt tiếng ru

Dấu ấn tình Trời thương mến đất

Dịu dàng vương vấn đến thiên thu.

 

***************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

GIÁNG SINH MỘT THUỞ ĐỒNG HOANG

 

Đồng không thoảng tiếng Trẻ vang

À ơi dịu ngọt khẽ khàng Mẹ ru

Hang sâu ánh nến tù mù

Giọt đêm tí tách gió thu lạnh lùng

 

Nhiệm huyền ai thấu cho cùng

Trần gian chẳng biết Thiên cung ngỡ ngàng

Đói lòng kìa Chúa khóc vang

Người cho Chúa bú, trang vàng sử xanh!

 

Tấm chăn áo Mẹ mong manh

Cửa hang gió lộng Cha canh thú rừng

Cảnh khuya ai vẽ rưng rưng

Nghèo ni chưa gặp ai ưng bao giờ!

 

Tối tăm vắng cả trăng mơ

Nỉ non trùng dế Bé Thơ say nồng

Giáng Sinh một thuở đồng không

Ngàn năm nhớ mãi đêm đông xuống trần.

 

*************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 

HAI HANG GHẺ LẠNH

 

Hang xưa Chúa xuống, âm thầm

Hang lòng hiện tại vô tâm hững hờ

Hang xưa hôi hám nhớp nhơ

Hang lòng tội lỗi mịt mờ đam mê

 

Hai hang ghẻ lạnh ê chề

Sao Ngài chọn lấy chẳng chê chẳng từ

Thiên đàng vinh hiển hoan cư

Trần gian bạc ác tự tư ngập tràn

 

Chúa đem ơn xuống bình an

Bởi Ngài là Chúa cao ngàn xót thương

Hang con dâng chút trầm hương

Là lòng thống hối tầm thường lẻ loi

 

Hang con dâng chút mặn mòi

Chút lòng yêu mến nhỏ nhoi khốn cùng

Tình Trời xuống tự Thiên cung

Hang lòng con đón Cửu Trùng hân hoan.

 

**************************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 

HANG LÒNG CON DỌN

 

Con dọn hang lòng đón Bé Thơ

Đêm nay Con Chúa xuống bơ thờ

Lòng còn tội lỗi nên tăm tối

Con Chúa phải đày chốn nhớp nhơ.

 

Chật chội hang con ích kỷ thừa

Hám hôi dục vọng mãi chưa bưa

Giá băng thù oán còn chưa đã

Hợm hĩnh kiêu căng mấy chẳng vừa.

 

Xin Chúa xuống lòng tác thánh con

Trả lòng trinh bạch trái tim son

Thắp lên lửa mến lùa hơi ấm

Xua giá lòng con hết mỏi mòn.

 

Hang đá lòng con sẽ ấm thêm

Chúa sinh trong cảnh rất êm đềm

Lòng con máng cỏ thay nôi ấm

Đầu gối tim con Chúa ngủ êm.

 

**************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 

CÓ MỘT TÌNH YÊU NHƯ THẾ

 

Đêm đông hiu quạnh trong Hang

Tuyết đem giá buốt gió mang lạnh lùng

Dế trùng hợp tấu cao cung

Chiếu giường máng vụng, chăn mùng cỏ hôi

 

Tình-Yêu, muôn thuở cao ngôi

Lênh đênh bèo dạt mây trôi nhiệm mầu

Đoạn trường nhục thể cơ cầu

Vui buồn san sẻ dãi dầu nhân sinh

 

Tình-Yêu, rực rỡ bình minh

Đồng hoang tăm tối, hiển vinh chốn nào?

Bé thơ đã phận lao đao

Thương thay một thuở Ngàn-Cao xuống trần

 

Tình yêu, trời biển khoan nhân

Bê-lem gió tuyết một lần đến đây

Đón nghênh, xơ xác cỏ cây

Bò, chiên nghi vệ cho đầy thê lương

 

Đêm nay Chúa cả thiên đường

Rét run thơ bé tuyết sương chín chiều

Nhiệm mầu nhục thể huyền siêu

Trời đang giải nghĩa mỹ miều Tình-Yêu.

 

*******************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 

KHÔN NGOAN MỘT THUỞ

 

Khôn ngoan một thuở xuống đời

Để cho nhân thế lên Trời cao sang

Đồng không hang tối phũ phàng

Máng rơm tiết giá bẽ bàng canh thâu

 

Khôn ngoan một thuở nhiệm mầu

Quê nhà hắt hủi cơ cầu gió sương

Mang vào nhục thể tang thương

Bơ vơ xó chợ đầu đường gởi Thân

 

Khôn ngoan một thuở ân cần

Sẻ chia số phận cơ bần hàn vi

Chẳng ai còn thấy uy nghi

Chẳng ai còn thấy nể vì Hóa Công

 

Khôn ngoan một thuở ra không

Vì yêu nhân thế gánh gồng tội khiên

Thảm thương mặc phận Con Chiên

Khôn ngoan một thuở dại điên vì người.

 

*****************************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 

HÓA CÔNG MỘT THUỞ GIÁNG TRẦN

 

Đồng không một tiếng Trẻ vang

Dịu dàng Mẹ dỗ, khẽ khàng Cha ho

Dế, trùng, ran tiếng nhỏ to

Vi vu gió rít, phì phò bò, chiên

 

Tối tăm phủ bóng khắp miền

Lẻ loi mờ ánh sao xiên mịt mùng

Trong Hang bày cảnh khốn cùng

Tù mù đốm lửa, lạnh lùng ba Thân(*)

 

Hóa Công một thuở giáng trần

Chọn nơi hèn hạ ân cần hiển linh

Khôn ngoan trần thế, rẻ khinh

Phũ phàng thông thái, ghẻ tình quay lưng

 

Xót xa một giọt rưng rưng

Cho lòng chìm lặng ngập ngừng cung thương

Hài Nhi, Chúa cả Thiên đường

Đêm nay run rét giá sương cơ hàn.

 

**************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

(*) Chúa Hài Đồng, Đức Mẹ và Thánh Giu-se

 

MỘT LẦN NHỤC THỂ

 

Tuyết sương vần vũ ngoài song

Dương trần lạnh lẽo long đong lữ hành

Vĩnh Hằng mặc lấy mong manh

Đồng hoang hang lạnh năm canh phũ phàng

 

Tình Yêu đổi lấy bẽ bàng

Nhân tình ghẻ lạnh ngỡ ngàng Bê-lem

Người ơi hãy đến mà xem

Bé Thơ cơ cực tèm nhèm máng hôi

 

Hang hèn trùng dế ỉ ôi

Tù mù đốm lửa soi Ngôi-Con-Trời

Hóa Công một thuở xuống đởi

Mọn hèn thầm lặng thay lời yêu thương

 

Trần gian tình sử sang chương

Trời làm con Đất! Phi thường biết bao

Kiếp nhân sinh quá ngọt ngào

Muôn loài chỉ một vượt cao nhiệm mầu

 

Bê-lem đêm ấy cơ cầu

Đời đời nhân thế sang giầu huyền vi

Hóa Công muôn thuở uy nghi

Một lần nhục thể khắc ghi ngàn đời

 

*****

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 

ƠN GIÁNG SINH

 

Không Giáng Sinh, trần gian thành tuyệt vọng

Đâu con đường con dấn bước tin yêu

Đâu cậy trông khi nắng tắt bao chiều

Và đêm tối về gieo niềm khiếp hãi

 

Không Giáng Sinh đừng mơ người hối cải

Bao ngã đường bao huyễn hoặc xa xôi

Và từng vua từng thời điểm lên ngôi

Cho ngày tháng dần trôi hoài khát vọng

 

ÔI, Giáng Sinh, ơn Trời, ơn cực trọng

Cuộc sống thành đầy ý nghĩa cho con

Khát vọng giờ là khát vọng vàng son

Và hạnh phúc chảy tràn trong huyết mạch

 

ÔI, Giáng Sinh, dắt dìu người lữ khách

Đường dương gian nào đầy ải nhân gian

Bát Phúc kia bàng bạc khắp mây ngàn

Và Sống Lại là vinh quang Thập Giá

 

No-en Trời Giáng Sinh trong hang đá

Tiết giá nào ngăn ấm áp đêm đông

Tình Yêu giờ ấp ủ kiếp hư không

Ơn Giáng Sinh, ơn tình Trời bất diệt

 

*****

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 

NHỚ CHĂNG KỶ NIỆM

 

Khôn ngoan một thuở xuống đời

Để cho nhân thế lên Trời cao sang

Đồng không hang tối phũ phàng

Máng rơm tiết giá bẽ bàng canh thâu

 

Khôn ngoan một thuở nhiệm mầu

Quê nhà hắt hủi cơ cầu gió sương

Mặc vào nhục thể tang thương

Đêm nay xó chợ đầu đường gởi Thân

 

Khôn ngoan một thuở ân cần

Sẻ chia số phận cơ bần hàn vi

Chẳng ai còn thấy uy nghi

Con Ông Thợ Mộc lấy gì cao sang

 

Khôn ngoan một thuở đồng hàng

Đồng bàn tội lỗi ngỡ ngàng thế nhân

Thiên cung muôn thuở tần ngần

Nhớ chăng kỷ niệm một lần dương gian

 

***********************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 

TƠ LÒNG MẤY SỢI.

 

Bính boong, chuông réo vang lừng

Hoa treo đèn kết tưng bừng Giáng Sinh

Đêm là đêm thật uy linh

"Vinh Danh Thiên Chúa, an bình thế nhân"

 

Gió đưa Con Chúa giáng trần

Tuyết nâng xa giá, mây vần kiệu loan

Cơ hàn nghênh đón Khôn Ngoan

Rộn ràng trùng dế hân hoan chiên bò

 

Canh khuya sương giá co ro

Đồng hoang vẳng tiếng Cha ho khẽ khàng

À ơi tiếng Mẹ dịu dàng

Ru Tình Yêu giấc thơ vàng êm vui

 

Ai không nhỏ lệ bùi ngùi

Thương Gia Thất Thánh lui cui hang hèn

Ngàn năm mấy thuở bon chen

Để Tình Yêu phải mọn hèn đắng cay!

-----------------------------------

Giu-se Nguyễn Văn Sướng.

 

SỨ ĐIỆP PHÚC ÂM

 

Đèn kết hoa treo khắp phố phường

Giáng Sinh nhộn nhịp Giáo như Lương

Rộn ràng nhạc cất tưng bừng quá

Đêm Thánh ai người chẳng vấn vương.

 

Sứ điệp Phúc Âm đến ngợp lòng

Tin Mừng Cứu độ thỏa trông mong

Hai Thiên niên kỷ ghi tình sử

Trần thế Chúa thương thoát diệt vong.

 

Hang đá ngày xưa Chúa náu nương

Hang lòng nay dọn với yêu thương

Bình an dưới thế người ngay chính

Thiên Chúa vinh Danh sáng tỏ tường.

 

Mừng Chúa Giáng Sinh, ngập sướng vui

Lòng con vẫn gợn chút bùi ngùi

Bao người chưa đón Tin Mừng nhỉ

Chưa biết Giê-su, vẫn ngủ vùi?

 

Sứ điệp Phúc Âm báo miệt mài:

“Giê-su là chính Đấng Thiên Sai

Còn tìm đâu nữa, ngờ chi nữa

Mau đến bái thờ hỡi những ai”.

 

****************************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 

TRONG MÁNG CỎ

 

Trong máng cỏ một Hài Nhi say giấc

Cảnh cơ hàn rúng động cả thiên cung

Đến bò, chiên cũng cám cảnh sinh tình

Nằm che Bé trước gió đông buốt giá

 

Trong máng cỏ, Bé nằm thay giường nệm

Điểm khởi đầu Thánh Giá chính là đây

Chồn có hang, chim có tổ, CON NGƯỜI

Khi nhập thể đã tận cùng nghèo khó

 

Trong máng cỏ là tột cùng tự hạ

LỜI UY QUYỀN THIÊN CHÚA rét co ro

Thế nhân ơi kiêu hãnh mấy cho vừa

Kia hang đá, nọ bò, lừa hôi hám

 

Trong máng cỏ Hài Nhi nằm yếu ớt

LỜI UY QUYỀN xưa tác dựng càn khôn

Thế nhân ơi lặng tiếng nói ngheTrời

Giải nghĩa yêu nơi Hài Nhi bé bỏng

  

                                         Trong máng cỏ Tình Yêu thành nhục thể

Tình Yêu giờ đã thấy được, đơn sơ

Tình Yêu giờ đã trông thấy nhãn tiền

Cao xa lắm thiết thân gần gũi lắm

 

Trong máng cỏ LỜI hoá thành nhục thể

LỜI UY QUYỀN sinh dựng khắp muôn cao

Yêu thế nhân LỜI đã bỏ ngai trời

Bỏ vinh quang chọn máng rơm hèn hạ

 

Bên máng cỏ con thẳm sâu thờ lạy

Dù trí khôn tăm tối trước CAO QUANG

Nhưng lòng con Chúa dựng giống hình Ngài

Muôn triệu sợi tơ lòng hoà cùng nhịp

---------------------------------------------------

Giu-se Nguyễn Văn Sướng .

  

HÓA CÔNG MỘT THUỞ BỤI TRO

 

Bỏ ngôi vinh hiển Chúa Trời

Thiên cung Vua Cả xuống đời một đêm

Tối tăm  nghi vệ bày thêm

Cơ hàn xa giá dày thềm tuyết sương

Gió đưa khánh tiết thê lương

Trống kèn trùng dế  tán dương chiên bò

Hóa Công một thuở bụi tro

Nhiệm mầu nhục thể co ro hang hèn

--------------------------------

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét