Trang

GIÊ-SU, CON ĐƯỜNG HẸP, CỐ LEN CỬA HẸP, CỬA CÒN MỞ. NƯỚC TRỜI QUA CỬA HẸP




Thi Ca Tin Mừng Chúa Nhật 21 Thường Niên C

  
GIÊ-SU, CON ĐƯỜNG HẸP

Coi chừng Đường lớn thênh thang
Nghênh ngang Cửa rộng dễ dàng hư vong!
Đường qua Cửa hẹp, nhọc lòng
Nước Trời phải cố mới mong được vào
Kẻ đầu thành cuối, ôi chao
Còn người rốt hết nhiệm sao lại…đầu!

Con Đường Giê-su nhiệm mầu:
“Đường qua Cửa hẹp, cơ cầu, gian nan!
Vác mang khổ giá trần gian
Đường này Cửa ấy bình an về Trời”

Đường Giê-su, tắt một lời
Là Con Đường Hẹp giữa Đời thênh thang!

*************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng


CỐ LEN CỬA HẸP

Trên đường có kẻ hỏi Ngài:
“Những người được cứu chỉ vài, phải không?”
Chúa rằng: “Chiến đấu gắng công
Phải qua cửa hẹp mới trông được vào
Kẻo khi cửa đóng, ôi chao!
Bấy giờ mới gõ đời nào mở cho
Còn nghe Chủ mắng, thẹn thò
Cút đi khuất mắt hỡi lò bất nhân
Đông tây nam bắc dự phần
Các ngươi chung phận Ác thần vực sâu
Thế nên kẻ chót nên đầu
Kẻ đầu xuống chót, thức lâu đêm dài!”

Hỡi người nhập Đạo sớm mai
Anh là đầu hết không sai chút nào
Coi chừng anh chẳng được vào
Dự tòng chiều tối ngọt ngào qua anh
Đây thời thuận tiện riêng dành
Cố len cửa hẹp thực hành khôn ngoan
Rồi khi cửa đóng hoàn toàn
Dự phần gia nghiệp nhập đoàn vinh quang.
----------------------------------
Giu-se Nguyễn Văn Sướng



CỬA CÒN MỞ.

Cửa còn mở, nghĩa là còn cơ hội
Sao chẳng vào còn nuối tiếc chi đây
Phù vân thôi, hư ảo cuộc trần gầy
Rồi sẽ đến trắng tay về lòng đất

Cửa còn mở, cơ hội còn là thật
Lời kêu mời còn khẩn thiết vang vang
Đừng để khi cửa đóng, đã muộn màng
Trong tăm tối đêm đen tràn khiếp hãi

Đường khoảng khoát về hư vô mãi mãi
Đường sống còn, đường chật hẹp hy sinh
Cửa trường sinh, cửa nhỏ hẹp quên mình
Vì thiêng thánh nhưng không, đòi nỗ lực

Vì cực trọng đòi giữ gìn tỉnh thức
Chẳng ai đem ngọc quý vất cho heo
Cơ hội còn, sao chẳng bước đi theo
Ngày cửa đóng than ôi nào cơ hội!

***************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng



NƯỚC TRỜI QUA CỬA HẸP

Bé cho tay vào hũ
Vốc một nắm kẹo to
Tay rút hoài không được
Mẹ cười: Con buông bỏ
Chỉ lấy một viên thôi…

Cửa thiên đàng hẹp lắm
Đừng mang vác gian tham
Đừng gánh gồng danh lợi
Đâu kiêu căng phách lối
Đâu mê đắm phù hoa
Sao len qua được cửa?
Phải buông bỏ cái tôi
Phải chiến đấu mà vào
Nước Trời qua cửa hẹp.

*************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét