Trang

THƠ



Thi Ca Tin Mừng Chúa Nhật 17 Thường Niên C


XIN: ĐƯỢC, TÌM: THẤY, GÕ: MỞ CHO

Xin: Được, Tìm: Thấy, Gõ: Mở cho
Lẽ nào “Lời” nói chỉ quanh co!
Tương quan mật thiết Cha-Con ấy
Chẳng lẽ làm con phải tẽn tò

Xin hươu, xin vượn, vẫn kêu xin
Mà ước mà mong Chúa nhận nhìn
Chúa chẳng đóng vai Thần-giúp-việc
Người ơi xin xét lại niềm tin

Tìm mà không thấy bởi thông manh
Mù mở bao năm bả lợi danh
Phù hoa nối tiếp phù hoa cả
Chân lý bỏ qua vẫn đoạn đành

Gõ hoài gõ hủy gõ liên miên
Gõ những cửa Quan, gõ cửa Tiền
Rồi chán rồi than rằng vô vọng
Chẳng thấy mở cho chút nhãn tiền

 Xin: Được, Tìm: Thấy, Gõ: Mở cho
Hỡi người thảo hiếu chớ âu lo
Lời Cha xác quyết, Lời-chân-thật
Phúc ai xác tín chẳng thẹn thò.

****************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng


XIN ĐƯỢC TÌM THẤY GÕ MỞ RA

Xin, được. Tìm, thấy. Gõ, mở ra
Con đã kêu xin rất mặn mà
Bao năm xin miết mà chẳng được!
Lời Chúa lẽ đâu cũng…thật là

Lời Chúa lẽ đâu dối gạt người
Vậy xin không được chỉ do ngươi
Xin điều không đúng, xin ngang trái
Lại tưởng vàng thau giống vàng mười

Lại tưởng vàng thau giống vàng nguyên
Bán tín bán nghi chẳng tinh tuyền
Tin mỏng tin dòn tin yếu ớt
Dị đoan mê tín mới truân chuyên

Dị đoan mê tín mới nguy nan:
Chúa cũng bao Thần giữa thế gian!
Thần tham, Thần chướng, Thần giúp việc
Gọi đến phải nghe. Thật quấy càn!

Xin gì được nấy, mấy ai không?
Địa giới Đạo ni ắt đại đồng
Chẳng cần “Tin” nữa vì chắc chắn
Kho đà mở sẵn kéo cho đông

Mà những kêu xin trái ngược nhau
Chúa ban thỏa mãn mới thương đau
Trần thế loạn lên cùng khắp cả
Cũng chẳng ai còn công phúc sau

Kêu xin là đặt lại Chúa-Tôi
Bên Chúa, Hóa Công vút cao ngôi
Bên tôi, tạo vật cần nương tựa
“Xin” là “Tin” chắc chuyện thế rồi

Kêu xin là khẳng định liên quan
Chúa chẳng nợ ta để bồi hoàn
Hóa Công độc nhất, Thần muôn Thật
Và ta chỉ ước: Đứa con ngoan

Danh Cha cả sáng, Nước vẻ vang
Ý Chúa, trần gian giống địa đàng
Tiên vàn ta hãy xin như thế
Muôn sự quan phòng, Chúa cao sang

*******************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

HÃY XIN SẼ ĐƯỢC

Chúa còn cất tiếng dạy thêm:
“Nửa đêm anh bạn trước thềm gọi vang:
(Bạn ơi, tôi có khách vàng
Không gì thết đãi hiện đang đói lòng
Xin vay ít bánh, trông mong)
Thật Ta nói thật lòng vòng đâu xa
Dù không vì bạn mặn mà
Nhưng vì hắn cứ kêu ca quấy rầy
Anh ta không thể cù nhầy
Mà không cho mượn đủ đầy bánh vay
Thế nên Ta bảo chuyện này
Hãy xin sẽ được, tìm rày sẽ ra
Gõ đi sẽ mở cho mà
Kìa xem anh chỉ là cha bình thường
Nhưng con xin cá dễ thương
Lẽ nào lấy rắn ngoài đường cho con
Hay con xin trứng thơm ngon
Lại đưa bò cạp có còn tình chi?
Vốn là kẻ xấu trơ lì
Còn cho cuả tốt, huống gì Muôn Cao!
Chẳng ban Thánh Thần ngọt ngào
Cho người van vỉ dồi dào hồng ân.”

Ôi, Chúa biết bao ân cần
Sợ đoàn con dại ngại ngần kêu van
Dạy xin kiên nhẫn, sẽ ban
Dạy xin nài nẵng, hợp tan mặc đời
Thiên Chúa chí Thánh trên trời
Quan phòng tỉ mỉ từng lời kêu xin.

**************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét