Trang

THƠ: TÍM CHIỀU BÓNG MẸ.








TÍM CHIỀU BÓNG MẸ.

Mẹ vẫn đó, dưới chân Con, lặng lẽ
Lưỡi gươm mầu giờ xuyên suốt qua tim
Giữa cơn đau Mẹ lặng đứng im lìm
Dù giông tố bão lòng đang cuộn sóng

Con treo cao Mẹ chỉ còn chiếc bóng
Phút ly trần Mẹ hấp hối theo Con
Nhìn Con đau dạ Mẹ xót mỏi mòn
Nâng chén đắng đầy vơi giờ Mẹ cạn 

Nhớ Hài Nhi lon ton mùa nắng hạn
Thương ngày nào chập chững bước chân yêu
Mái tóc êm Mẹ đã vuốt bao chiều
Giờ hấp hối Mẹ xé lòng bất lực

Ai làm mẹ, xẻ chia niềm tủi cực
Con không là riêng Mẹ, xót xa sao!
Đời thấu chăng giòng nước mắt nghẹn ngào
Đang ngược chảy dội thương tim Hiền Mẫu

Đớn đau vàng rụng rơi sầu chín nẫu
Để Bóng gầy lặng lẽ với bi ai
Lời tiên tri đeo đẳng những năm dài
Giờ hiện thực, Con trần truồng Thập giá

Con run rẩy cơn cuồng phong chiếc lá
Tim Mẹ trồi nghẹn ngược ứ thương đau
Đồi Can-vê chiều lịm nắng nhạt màu
Người hấp hối kéo dài thêm nhức nhối

Người dần lịm Bóng im lìm thật tội
Con đi rồi Mẹ còn ở! Thê lương
Tím phủ lên màu hoang dại đoạn trường
Bao là tím, tái tê chiều buồn tím.
   
**************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét