LÀM MÔN ĐỆ
Làm môn đệ xem ra buộc đòi thế
Đã bỏ mình còn bỏ cả thân nhân
Cửa hẹp kia mời gọi bước ân cần
Mang khổ giá bổn phận mình vác lấy
Làm môn đệ xem ra thiệt thòi đấy
Tưởng làm đầu, phải phục vụ anh em
Tát má kia chìa má nọ đi kèm
Tha thứ mãi đến bẩy mươi lần bẩy
Ôi, bậc thầy chiêu sinh là thế đấy!
Toàn ngược đời khi hứa những chông gai
Không hư vinh chỉ trần trụi môn bài
Như chính Ngài phơi thân trần Thập-giá
Làm môn đệ xưa nay là thế cả
Mọi thiệt thòi ngu dại nhất dương gian
Mà xem ra ngu ngốc vẫn ngàn ngàn
Vẫn khổ giá lên đường vào cửa hẹp
Ôi, mầu nhiệm môn sinh là tuyệt đẹp
Thế gian này mù mở thấy sao kham
Khi lòng còn đầy rẫy những gian tham
Thì môn đệ vẫn dại khờ muôn thuở
Làm môn đệ đâu màng người trách quở
Thầy đi đâu trò theo nấy yêu thương
Muôn lối đi trò chỉ thấy một Đường
Đường, Sự Thật muôn năm, Đường Sự Sống.(*)
-----------------------------------------
Giu-se Nguyễn
Văn Sướng
(*)
Ta là Đường, là Sự Thật và là Sự Sống (Lời Chúa)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét