Trang

Truyện vui nhà Đạo: Chuyện của K




                                    CHUYỆN CỦA K


      K…là em họ tôi, một thằng "ba lơn" thượng hạng. Việc gì nó cũng có thể đùa cợt được! Thua tôi một tuổi nên nó thường gọi anh xưng em với  tôi. Cùng ở trong một xóm đạo, nhà cũng gần nhau, cùng học một trường nên chúng tôi cũng chơi thân với nhau. Tôi,  trái ngược hẳn với nó, luôn luôn nghiêm túc, nên mẹ nó thường đưa tôi ra như mẫu gương để cho nó học tập.
        Một lần nọ, bỗng dưng nó không gọi tên tôi như thường lệ mà gọi tôi là ông Gia-Kêu. Mới đầu tôi cũng cự lại nhưng nó cứ phớt tỉnh. Riết rồi trong xóm cũng gọi tôi là Gia-Kêu, không sửa được nữa! Của đáng tội, tôi cũng giống ông Gia-kêu ở điểm...lùn. Cũng rất nhiều lần tôi lên lớp nó vì tính nết bông đùa của nó:
- Mày nghiêm chỉnh lại đi, việc gì cùng giỡn.
Nó cười nhăn nhở:
- "Đời là vạn ngày sầu, biết tìm vui chốn nào..."
      Một lần khác, tôi và nó cùng ngồi một bàn tiệc, cuối bữa, nó móc một điếu thuốc, sờ túi tìm lửa rồi đảo mắt nhìn quanh bàn tiệc và kêu toáng lên:
- "Lửa bởi trời đâu? Lửa bởi trời...đâu?"
      Cứ thế, nó sống nhởn nhơ chẳng lo buồn về bất cứ điều gì. Tôi đi vác cây với nó, đường dài tôi chăm chỉ đi không dám nghỉ còn nó thì cứ vừa đi vừa chơi, ấy thế mà lúc gần về đến thì nó bắt kịp tôi. Từ đằng xa, nó gọi tôi rối rít: "Ông Gia-Kêu, ông Gia-Kêu…" Tôi quay lại nhìn thì thấy nó vác cây gỗ ngang qua hai vai thành
người nó trông giống như cây Thánh Giá:
- I-N-R-I  này, ông Gia-Kêu, anh phải vác như “in ri" này .
Tôi gắt lên :
- Mày cứ liệu cái hồn mày đấy, đem cả Chúa ra mà giỡn, rồi Chúa sẽ phạt mày cho mà xem. Nó vẫn cười nhăn nhở:
- "Nếu Chúa trách tội, Chúa ôi. Nào ai đứng vững được ru..."
Tôi đành bó tay với nó. Thật ra, một hôm nó hỏi tôi:
- "Ông Gia-Kêu này, trên đầu Thánh Giá có chữ INRI nghĩa là sao vậy?"
         Tôi giải thích đấy là chữ viết tắt của câu Giê-Su Na-Za-Ret là Vua Do Thái, bây giờ, nó lại mang ra giỡn bảo tôi hãy vác cây giống nó, nghĩa là in như ri, in ri!
                                                          *
                                                      *       *
         Cuộc sống đẩy đưa, nhà tôi vì sinh kế phải dọn đi xa, chúng tôi cũng chẳng liên lạc gì nữa. Thoắt đấy mà mười năm như chớp mắt...
       Một sáng Chủ Nhật, có Thánh Lễ đồng tế giữa cha xứ và một cha khách. Tôi đứng cuối nhà thờ, suýt ngã ngửa ra vì sửng sốt khi cha xứ giới thiệu:
- Hôm nay có cha K…đến làm khách, tôi đã mời ngài cùng đồng tế…
          Cái thằng "ba lơn" chuyên đem chuyện đạo ra đùa!...
                          --------------------------------------------------
                                                                           GIU-SE  NGUYỄN VĂN SƯỚNG.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét