Trang

THƠ: GIÁO ĐƯỜNG BA MÙA DỊCH

 


GIÁO ĐƯỜNG BA MÙA DỊCH


Nắng đã tắt Giáo đường gầy mùa dịch

Tháp cao buồn im vắng tiếng chuông ngân

Hàng Sưa xanh trầm mặc đứng tần ngần

Nhìn những chiếc lá vàng rơi, xào xạc


Ngọc Lan nào thoảng hương đưa man mác

Màu chiều chùng màu trống vắng chia phôi

Tâm tư vương len lén chút bồi hồi

Huyền nhiệm cũ bốn mươi năm đại mạc


Sân Giáo đường cô đơn nằm ngơ ngác

Ghế đá mờ bụi phủ dấu hoang vu

Dãi phong sương hang đá đứng lù lù

Hiu hiu gió về theo cùng tịch mịch


Giáo đường gầy trải ba mùa đại dịch

Chiều chậm buồn nhìn nắng tắt nao nao

Đoạn trần ai đủ cay đắng ngọt ngào

Chút huyền ảo mơ hồ nào vẫy gọi.


*********

Giu-se Nguyễn Văn Sướng


chùm thơ lễ chúa thánh thần hiện xuống

 


TINH THẦN THÁNH



Ngài là Ngôi Thánh Thần đầy bí nhiệm

Như Ba Ngôi hằng bí nhiệm huyền linh

Để hình dung, xưa Chúa(1) đã gợi hình

Một hình ảnh chẳng có chi hình ảnh(2)


“Gió muốn thổi tùy nghi thuần bổn tánh

Khởi từ đâu rồi lại sẽ đi đâu…”

Lúc hiền hòa là biểu tượng Bồ Câu

Khi sốt mến bừng bừng hình Lưỡi Lửa


Ngài là chốn náu nương người cậy dựa

Sửa cho bằng những lệch lạc trần gian

An ủi thay Cha những kẻ cơ hàn

Tinh Thần Thánh, Cha, Con hằng yêu dấu


Ôi, tiếng than siêu vời khôn tả thấu

Giục lòng con lời rên xiết “Ab-ba”(3)

Đấng thương yêu, Cha lòng kẻ thật thà

Không có Ngài chẳng còn chi thánh khiết


Thần Chân Lý dẫn đưa vào hiểu biết

Tỏ nhiệm mầu cho những kẻ đơn sơ

Giục lòng ai ngay chính biết tin thờ

Làm vững mạnh đầu gối nào run rẩy


Thần Khí Thánh, mắt phàm nào được thấy!

Đấng thiệt thòi thường con cái hay quên

Chúa Ngôi Ba, Đấng Bảo Trợ vững bền

Xin kíp đến, Địa-cầu chờ mong Chúa.


************************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

(1) Chúa Giê-su

(2) Gió

(3) Abba: Cha ơi



LẠY ĐẤNG BẢO TRỢ.


Ôi, Thần Chân Lý muôn cao

Lạy Đấng Bảo Trợ ngọt ngào hồng ân

Cha lành muôn kẻ cơ bần

Cao quang Thiên Chúa, Thánh Thần Ngôi Ba


Là Thần Sự Thật bao la

Dẫn vào lối thật sâu xa nhiệm mầu

Đấng an ủi lúc cơ cầu

Bạn cùng lữ khách dãi dầu nhân gian


Đỡ đần trong cảnh lầm than

Dịu dàng họp những ly tan muộn phiền

Trong ba đào vẫn an nhiên

Tình yêu sâu thẳm cha hiền con thơ


Lạy Thần Khí con tôn thờ

Kíp mau ngự xuống ơ hờ lòng con

Đắp bồi nơi những mỏng dòn

Sửa sang uốn nắn vuông tròn tâm linh


Con xin dâng hết tâm tình

Lạy Đấng Bảo Trợ công minh giúp đời

Chúc khen vinh hiển ngàn lời

Ngôi Ba hằng Hữu, Chúa Trời Tình Yêu.


*********************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng



LẠY THÁNH THẦN THIÊN CHÚA



Ngài chưa xuống thì cửa còn đóng kín

Tâm hồn còn thấp thỏm những lo âu

Còn nôn nao, sợ sệt với âu sầu

Còn run rẩy, còn hãi hùng trần thế


Ngài chưa xuống, Mọi điều còn bê trễ

Thấy Thầy về còn ngỡ thấy quỷ ma

Lời di ngôn ai còn thấy mặn mà

Nên Hội Thánh còn chưa là Hội Thánh


Ôi, Thần Khí cội nguồn muôn sức mạnh

Đấng Ủi An xin kíp xuống nhân gian

Đấng dẫn đưa vào lẽ thật cao ngàn

Đấng Bảo Trợ, Thần Tình Yêu chí ái


Xin Ngài xuống sửa hồn ngay ngắn lại

Mở toang ra ngàn cánh cửa thâm u

Những trái tim còn trĩu nặng hận thù

Và thiêu đốt lòng chúng nhân nguội lạnh


Ngài bang trợ, tội nhân nên lành thánh

Người nhát gan thành chiến sĩ hiên ngang

Giữa gian nan luyện cho tỏ mặt vàng

Xin kíp xuống, Lạy Thánh Thần Thiên Chúa.


*****************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng


NGÀI NHƯ CÁNH GIÓ TỰ DO


Ngài như cánh gió tự do

Đến, đi, vô ảnh, khôn dò, huyền siêu

Ôi, Đấng Thánh Hóa mỹ miều

Ngôi Ba Thiên Chúa Tình Yêu diệu kỳ


Ngài như mưa hạn đúng thì

Vòng ôm ấm áp mẹ ghì đêm đông

Bến lành lữ khách cậy trông

Sao hằng tỏ lối mênh mông biển đời


Ngài là Chân Lý rạng ngời

Bảo ban dạy dỗ lẽ Trời huyền vi

Đấng An Ủi kẻ sầu bi

Hoài nghi xác tín, chai lì hoàn lương


Thần Khí của Đấng là Đường

Tột cùng bí nhiệm phi thường ai hay

Chỉ ai, Ngài muốn tỏ bày

Mới chê trần thế mới say Thiên đàng


Ngài như ngọn gió thênh thang

Một hình ảnh chẳng có mang ảnh hình

Bồ câu thân thiện hòa bình

Lại như lưỡi lửa quang minh rực hồng


Con đây tạo vật hư không

Ngôn từ bất lực ngửa trông cao vời

Thi thiên ý chuyển thành lời

Tiếng than khôn tả giữa đời, “Ab-ba”!


***************************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng




THÁNH THẦN


Thánh Thần không xuống chiều xưa

Thì nay Hội Thánh vẫn chưa thành hình…


Danh Ngài là Chúa Thánh Linh

Là Thần-Chân-Lý quang minh muôn đời

Mở lòng soi trí về Lời

Đỡ nâng lao nhọc thảnh thơi cơ hàn

Trần gian mong Đấng-Ủi-An

Ba Thù vây khốn nguy nan trùng trùng

Ôi, Cha bao kẻ khốn cùng

Kíp mau cứu vớt, tôi trung kêu nài

Xin đem Sự-Thật sửa sai

Rủ lòng Bảo-Trợ hết ai nương nhờ

Cha người khốn nạn bơ vơ

Huyền siêu Thần-Khí bến bờ an vui

Bảo ban, sửa dạy bùi ngùi

Cùng đoàn con cái ngọt bùi sẻ chia…


Thánh Thần đã xuống chiều kia

Mở mang Hội Thánh chẳng lìa phút giây.


********************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng



ÔI, THẦN KHÍ THÁNH


Ngài như ngọn gió hây hây

Thổi bay oi bức ngất ngây cõi lòng

Ngài là ngọn lửa trinh trong

Đốt tan ô uế luyện ròng tâm can

Thần Chân-lý, Đấng Ủi-an

Chính Ngài phán xử thế gian tỏ tường

Ôi, Đấng Bảo- trợ hùng cường

Giục lòng than thở phi thường “Abba”

Lạy Thần-khí rất sâu xa

Ngài không bang trợ, người ta còn gì!

Chẳng còn thanh khiết những chi

Khiêm nhường, tiết độ, nhu mì, khôn ngoan…


Kíp mau xuống giúp kiện toàn

Ôi, Thần Khí Thánh, Cộng đoàn khẩn xin.


***********************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng



LỬA THẦN LINH


“Thầy đem Lửa ném xuống trần

Ước mong Lửa ấy rần rần cháy cao

Không đem bình an ngọt ngào

Nhưng là chia rẽ đặt vào tình thâm

Một nhà cũng chẳng đồng tâm

Mẹ cha con cái ngấm ngầm chống nhau”.


Sao đem chia rẽ đớn đau?

Sao đem Lửa ném trước sau xuống trần?

Nghe Lời, con cũng phân vân

Lửa đây có phải Thánh Thần tình yêu?

Góp gom tội lỗi hỏa thiêu

Làm cho bỉ ổi, mỹ miều lộ ra

Lửa đây Chân lý bao la

Rẽ chia sáng-tối, một nhà chống nhau

Lửa phân thật giả vàng thau

Thiện thì hướng Thiện, ác mau hiện hình

Lạy Trời ban Lửa Thần Linh

Căn cơ khuấy đảo tâm tình chúng con.

-------------------------------

Giu-se Nguyễn Văn Sướng



NGÀI NHƯ CÁNH GIÓ TUYỆT VỜI


Ngài như cánh gió tuyệt vời

Từ đâu thổi đến, lại dời đi đâu

Ngôi Ba Thần Khí cao sâu

Huyền siêu chân lý, nhiệm mầu Tình Yêu


Tựa hồ cánh gió phiêu diêu

Đến đi vô ảnh huyền siêu khôn dò

Dịu dàng cất nhẹ âu lo

Bảo ban dạy dỗ nhỏ to đêm trường


Dắt dìu đi đúng “Con Đường”(*)

Uốn ngay cong quẹo lẽ thường nhân gian

Đốt bừng nguội lạnh khô khan

Lánh xa tội lỗi nguy nan rập rình


Ngôi Ba Thiên Chúa, Thánh Linh

Đem ơn Cứu độ tái sinh hồng trần

Đấng hằng Thánh hóa muôn dân

Đấng hằng giáng phúc thi ân với đời


Gió lành Thần Khí từ Trời

Cách tân cải quá gọi mời nhân sinh

Bảy ơn tuôn đổ an bình

“Ab-ba” tiếng gọi thắm tình Cha-con.


***********

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

(*) Chúa Giê-su chính là “Con Đường”


THẦN LINH CHÍ ÁI.


Như làn gió thong dong tự tại

Vô hình mà hiện hữu minh nhiên

Xua tan lo lắng muộn phiền

Thần Linh chí ái, Cha Hiền bao dung.


Đấng Bảo Trợ uy hùng dũng lực

Nguồn Sáng Thiêng soi giữa thâm u

Dắt đưa khỏi chốn lao tù

Neo Thần bền vững, thiên thu Bến Lành.


Đấng Làm Chứng nhân danh Thầy đến

Nhắc mọi điều Thầy đã truyền loan

Là Thần Chân Lý vẹn toàn

Uốn lòng gian ác, họp đoàn tác tan.


Là Cha kẻ bần hàn bé nhỏ

Dạy tiếng than não nuột: Ab-ba!

Quấy rầy ai kẻ tâm tà

Vỗ về ngay chính thoát xa bụi trần.


Xin kíp đến Thánh Thần Thiên Chúa

Thế trần mong ngóng Chúa Ngôi Ba

Bảy ơn nhuần khắp bao la

Sửa sang mọi sự sâu xa trong ngoài.


Xin Thánh Hóa khắp loài thọ tạo

Đưa về nguồn vẻ đẹp nguyên sơ

Đoàn con hoan hỉ vô bờ

Ba Ngôi một Chúa phụng thờ thành tâm.


**********

Giu-se Nguyễn Văn Sướng.



CHÙM THƠ LỄ CHÚA THĂNG THIÊN



 CHÚA NHẬT LỄ CHÚA THĂNG THIÊN 2021


THẦY ĐÃ VỀ TRỜI


Thiên cung trống nhịp trổi oai hùng

Thần thánh rập ràng tấu khúc chung

Đón Chúa thăng thiên rày hiển trị

Diệu huyền réo rắt vút cao cung.


Trần gian ngước mắt mãi quan chiêm

Mây trắng mang đưa cả nỗi niềm

Thầy đã về Trời, trò ở lại

Biết bao giờ gặp hỡi Uy Nghiêm!


Ngàn xưa lời dạy khắc tâm ghi

Rao giảng tình yêu chẳng đợi thì

Tung cánh muôn phương truyền đạo Chúa

Phúc lành gieo vãi bước chân đi


Thầy về cõi phúc tít xa khơi

Cõi sống muôn năm, cõi trọn đời

Con dệt mơ say niềm hạnh phúc

Bao giờ ngày ấy Chúa con ơi!


----------------------------------------

Giu-se Nguyễn Văn Sướng


CHÚA VỀ VINH HIỂN


Bồng bềnh mây trắng buông lơi

Thay cho xa giá xuống vời Chúa lên

Kèn vang nhạc trổi vang rền

Thiên cung thần thánh rập tên Con Người


Vinh quang khoác áo sáng tươi

Rạng ngời thánh đức vẹn mười hồng ân

Gió nâng dìu dịu gót chân

Chúa về vinh hiển cõi thần cao sang


Chúa về viên mãn thiên đàng

Chúa về vĩnh phúc thênh thang đời đời

Ngất ngây con ngước lên trời

Bao la xanh thẳm hồn ơi bao giờ!


---------------------------------

Giu-se Nguyễn Văn Sướng.


LÊN TRỜI, MỘNG HÃO, KHÔNG ĐÂU.


Lên Trời, Ngài đến với Cha

Cội nguồn Sự Sống sâu xa ngàn trùng

Về nơi sáng láng uy hùng

Về nơi hạnh phúc vô cùng vô biên


Chúa sống lại Chúa thăng thiên

Để cho Môn đệ nhãn tiền từ nay

Tin Ngài, tin đúng đường ngay

Theo Ngài, theo cả vui say một đời


Thăng thiên là Chúa về trời

Nơi con hằng tưởng tuyệt vời Đời Sau

Phúc ân muôn vẻ vạn màu 

Chiên, Dê phân biệt, vàng, thau rõ ràng


Trần gian không phải Thiên đàng

Dậy thôi ai kẻ mơ màng mê si

Trăm năm còn tưởng những gì

Chẳng qua một nắm xanh rì cỏ khâu


Lên Trời, mộng hão, không đâu

Đời sau, ảo vọng? Còn lâu, các Ngài!

Đời sau mới chính tương lai

Thăng thiên biểu hiện ngày mai huy hoàng.


********

Giu-se Nguyễn Văn Sướng


LÊN TRỜI, LÊN VỚI CHÚA CHA.


Hôm nay, Thiên Chúa(*)  về Trời

Cho con hy vọng vào “Lời” hằng sinh

Sẽ là miên viễn Thiên Đình

Sẽ là hạnh phúc hiển vinh tràn trề


Thiên thai, Lưu, Nguyễn ê chề

Quay về trần thế não nề tâm tư

Ngày nay khoa học cũng từ

Lên rồi phải xuống,  tạm cư thôi mà!


Lên Trời, lên với Chúa Cha

Vào trong tình trạng sâu xa nhiệm huyền

Trở về cội gốc căn nguyên

Tình Yêu viên mãn thỏa nguyền ước mơ


Lên Trời, khao khát con chờ

Không là khát vọng vu vơ dại khờ

Không là huyễn hoặc bài thơ

Nhưng là xác tín tôn thờ trong tim.


**********************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

(*) Chúa Giê-su, Thiên Chúa làm người


LÊN TRỜI


Ngày nay khoa học lên trời

Phi cơ hỏa tiễn tuyệt vời biết bao

Nhưng dù bay mấy ngàn cao

Lên rồi phải xuống, Thiên tào…đâu dung!


Chúa ta về chốn Thiên cung

Phải đâu vũ trụ trùng trùng mênh mang

Lên Trời, lên cõi Thiên đàng

Nơi Cha vinh hiển hằng đang đợi chờ


Vĩnh hằng khao khát huyền mơ

Quê hương nguồn cội bến bờ yêu thương…

Con tin Chúa thật là Đường

Lên Trời, lên chốn Thiên đường muôn năm.


******************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng


THĂNG THIÊN VINH HIỂN


Thênh thang gió rước mây vời

Cao xanh đón Chúa ngự Trời hiển vinh

Qua rồi một thuở hy sinh

Thuở mang nhục thể nặng tình nhân gian


Chia tay về cõi ngút ngàn

Thiên đàng địa giới quan san mịt mùng

Bao là kỷ niệm cùng chung

Khi ăn lúc ngủ nhớ nhung não nề


Gió đưa mây đón Người về

Trò còn lặng ngắm một bề đăm đăm.

Thăng Thiên vinh hiển muôn năm

Nhớ con còn ở chăm chăm ngày về.


***************************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng


THĂNG THIÊN


Trước đông Môn đệ, lên Trời

Gió mây thanh thoát nhẹ vời Chúa lên

Đức Tin giờ đã vững bền

Đã nhìn tận mắt tận bên còn gì


Giê-su chẳng thể là chi

Ngoài Con Thiên Chúa, ngoài Vì Cứu tinh

Lên Trời, lên chốn hiển vinh

Hằng xuân hằng cửu hằng sinh hằng nhàn


Thế nên Môn đệ to gan

Rao truyền Danh Thánh, nguy an chẳng màng

Cậy tin phước cả Thiên đàng

Ngày sau vinh hiển cao sang Chúa phần…


Thăng thiên đại Lễ thế nhân

Nhắc con tỉnh táo phù vân, vĩnh hằng.


**********************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng 


CHÙM THƠ THÁNG HOA


CHÙM THƠ THÁNG HOA


 MẸ VỀ GỌI NỞ SẮC HƯƠNG


Mẹ về gọi nở sắc hương

Cho con liên tưởng Thiên đường phúc ân

Hồng muôn, kéo níu bước chân

Tía ngàn, gọi vẫy khách trần thênh thang


Phượng tươi rộ nở bên đàng

Đỏ rào Bông Giấy, tím hàng Bằng Lăng

Ngọc Lan, Hoàng Yến, Tử Đằng

Cúc vàng, Sứ trắng rực hằng tháng hoa


Đua nhau chầu Mẹ dưới Tòa

Như tình con thảo chen hòa mến thương

Đơn sơ Điệp dại ven đường

Kiêu sa Hồng thắm nõn nường lắm gai


Mẹ về khua động trần ai

Nhắc con, Trinh nữ đêm dài dụ ngôn

Sắc hương toàn vẹn xác hồn

Con, hoa dương thế vĩnh tồn Thiên cung.


*******************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng


MẸ THÁNG HOA.


Mẹ là nắng ấm chiếu nhân gian

Mát dịu vầng trăng giãi chứa chan

Lửa mến Mẹ tung gieo khắp cả

Tháng hoa rộ nở sắc hương ngàn.


Trần gian mỗi độ tháng Năm qua

Tháng kính bừng vui Hạ thái hòa

Ngàn tía muôn hồng khoe sắc thắm

Rộn ràng chào đón Mẹ muôn hoa


Đây Hồng, đây Huệ ngát hương trinh

Này Cúc, Này Lan thắm đượm tình

Cỏ nội hương đồng đua tiến Mẹ

Trước Tòa rực ngỡ ánh bình minh.


Từng đoàn con thảo kính dâng lên

Vạn đóa hoa thơm, vạn đáp đền

Hoa nói lòng con yêu mến Mẹ

Muôn ngàn thắm thiết tạ ơn trên


Tháng hoa con hái bó hoa tươi

Với cả hồn con yêu mến Người

Trong tiếng kinh chiều dâng Mẹ Thánh

Êm đềm hoan chúc Mẹ xinh tươi.

--------------------------

Giu-se Nguyễn Văn Sướng.


MỪNG ĐÓN MẸ NGÀN HOA.


Nắng về Tháng Mẹ giãi muôn nơi

Khắp chốn giục hoa kíp nở ngời

Xanh ngắt trời trong, cao vời vợi

Lòng ai nhẹ thoáng chút chơi vơi


Bằng Lăng dịu tím ngát vươn cao

Phượng Vĩ đỏ tươi lửa hạ chào

Điệp điệp Hoàng Lan vàng rực rỡ

Dịu dàng Sứ trắng điểm thanh tao


Sắc, hương, mừng đón Mẹ Ngàn Hoa

Hồng, Cúc, Huệ, Lan, nở thắm Tòa

Chen giữa kiêu sa, cành cỏ dại

A-vê(*), ngây ngất khúc ca hòa


Mẹ về với lửa Hạ nung thiêu

Cho sắc, cho hương, thoảng nhiệm siêu

Cho cả Mân-côi, cho kiệu Mẹ

Đoàn con hoan chúc, mến yêu nhiều


Bao lần tháng Mẹ đã qua đi

Mái tóc sương pha chẳng hạn kỳ

Náo nức ngày thơ mừng tháng Mẹ

Ấu nhi còn mãi, ước mong chi.


**********************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng   (*) A-vê: Kính Mừng…


THÁNG HOA, KIỆU MẸ.


Nắng về tháng Mẹ chói chang

Đỏ rào Bông Giấy, vàng đàng hoa Sưa

Tử Đằng trước ngõ đung đưa

Hoa đan kín tán, lưa thưa lá cài


Nắng theo Mẹ buổi sớm mai

Thành cây nến nhỏ soi dài bóng chân

Hoa đan kiệu Mẹ ân cần

A-ve cung chúc hồng ân Mẹ Trời


Muôn hồng ngàn tía tuyệt vời

Rộ bừng tháng Mẹ thay lời hoan ca

Trần gian duy nhất mỗi Bà

Chúa gìn trong ngọc trắng ngà huyền linh


Tháng Hoa, kiệu Mẹ, linh đình

Con con, Mẹ Mẹ thắm tình yêu thương

Ngàn hoa rộ góp sắc hương

Nép mình chân Mẹ Nữ Vương Thiên Đàng


Tháng Hoa, tháng Mẹ mênh mang

Lão niên còn ngỡ tuổi vàng ấu thơ!


***************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng


THÁNG HOA, THÁNG MẸ


Mẹ về với hạ chói chang

Đỏ rào bông Giấy, vàng đàng hoa Sưa

Lộc Vừng trước gió lưa thưa

Ngạt ngào Sứ trắng, đung đưa Tử Đằng

Nắng vờn tím ngọn Bằng Lăng

Phượng tô lửa hạ rực hằng Tháng Hoa

Ngàn hoa bái tiến chút quà

Chút hương chút sắc trước tòa Mẹ yêu

Ngâm nga cùng tiếng kinh chiều

Vui, Thương, Mừng, Sáng, huyền siêu ngọt lời

Êm đềm như thuở à ơi

Mân Côi trầm nhịp điệu Trời thân thương

Hoa, Kinh, bàng bạc phố phường

Tháng Hoa, Tháng Mẹ, vấn vương trọn đời.


***********************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng


THIÊN THU MỪNG THÁNG MẸ


Theo nắng Hạ, ngàn hoa về rực nở

Trải vàng đàng, Sưa đẹp dưới ban mai

Lác đác chen Phượng đỏ thắm một vài

Bằng Lăng tím dịu dàng mừng tháng Mẹ


Gió nhè nhẹ rung cành hoa khe khẽ

Tưởng Địa Đàng trinh bạch buổi nguyên sơ

Giọt đàn đâu thánh thót rất tình cờ

Cho cảnh thực hòa vào mơ, thơ mộng


Tháng Mẹ về đất trời như lớn rộng

Nắng phô hoa, thoang thoảng gió đưa hương

Trắng Ngọc Lan, hồng tô thắm nụ Hường

Đỏ rào Giấy, tường nhà ai rực rỡ


Theo kiệu Mẹ, đàn thiếu nhi hớn hở

Chuỗi Mân-côi, phụ, lão dáng nghiêm trang

Sắc với hương, người, hoa,  xếp hai hàng

Vang chúc tụng Kính Mừng đầy ơn phúc


Lòng bình an, nhẹ nhàng như thoát tục

Dưới chiều tà điệu múa kính dâng lên

Nhạc du dương theo kèn thổi vang rền

Ai rướm lệ ngất say niềm hạnh phúc


Dưới chân Mẹ quên đời vinh và nhục

Dù hoa đồng cỏ nội cũng thiết tha

Mẹ với hoa, hoa đón Mẹ, đậm đà

Bao giờ nhỉ? Thiên thu mừng tháng Mẹ!


***************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng


DÂNG HOA DÂNG CẢ HƯ KHÔNG MỘT ĐỜI


Mẹ là Vương nữ cao sang

Đoàn con dâng tiến sắc vàng Cúc xinh

Nữ vương Thần Thánh thiên đình

Dưới tòa, con đặt Huệ trinh ngạt ngào

Bà là Mẹ Chúa muôn cao

Đóa Hồng tươi thắm, ánh sao rạng ngời

Tháng hoa, tháng Mẹ tuyệt vời

Đầy đường hoa nở rực trời sắc hương

Bằng lăng gợi tím mùa Thương

Đỏ tươi Phượng vỹ vấn vương mùa Mừng

Ngọc lan mùa Sáng thơm lừng

Sắc vàng Hoàng yến (*) tưng bừng mùa Vui

Dâng hoa dâng cả ngọt bùi

Dâng lòng con thảo sụt sùi ước mong

Tháng hoa nguyện ý thong dong

Sắc hương Mẹ giữ trắng trong tuổi hồng

Con đây hoa dại ngoài đồng

Dâng hoa dâng cả hư không một đời.


**************************

Giu-se nguyễn Văn Sướng


(*) Còn gọi là cây Osaka



DÂNG HOA THÁNG MẸ


Theo nắng hạ Tháng Mẹ về rực rỡ

Rộ nở bừng tươi sắc khắp muôn hoa

Cúc khoe xinh Hồng phô thắm chen hòa

Hoa vạn sắc muôn hương chào bái Mẹ


Chiều nhạt nắng hiu hiu làn gió nhẹ

Cây hai hàng rực hoa nở xôn xao

Theo gót chân đàn thơ bé ngọt ngào

Về Cung chúc Trinh vương mừng Thánh Mẫu


Sân Giáo đường rộn ràng vào tiết tấu

Chuông đổ hồi giục giã thắm hồn ai

Kinh cầu êm trầm điệp khúc khẩn nài

Nắng vừa tắt để đêm về trong mát


Bừng ánh nến thắp lên cùng khúc hát

Những đầu xanh chen đầu bạc rưng rưng

Vạn sắc hương dâng Mẹ Chúa tưng bừng

Ai xúc cảm lệ ngập ngừng khóe mắt


Lời chúc khen quyện tiếng đàn trong vắt

Khúc nhịp nhàng thơ bé tiến dâng hoa

Cúc, Hồng, Lan cùng tươi thắm ngập Tòa

Dưới chân Mẹ muôn tấm lòng quấn quít


Trăng vằng vặc soi trời đêm mờ mịt

Mẹ và con thân thiết mối tri âm

Những Tháng hoa ghi đậm dấu âm thầm

Theo con suốt cả chặng đường dương thế.


********************************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng



KÍNH MẸ THÁNG HOA.


Hạ về rắc lửa muôn nơi

Tháng hoa kính Mẹ-Chúa-Trời cao sang

Rộ lên Huệ trắng, Cúc vàng

Lan, Hồng rực rỡ mang mang lòng người

Lai-ơn, Cẩm-chướng tươi cười

Đoàn con kính tiến dâng Người mến yêu

Dâng hoa hương sắc mỹ miều

Dâng lên từng hạt kinh chiều hoan ca

Tháng A-ve Ma-ri-a

Tháng hoa trần thế kính Bà khiết trinh

Dâng hoa gởi gấm chút tình

Thay lòng con thảo lung linh trước tòa

Đoàn con hướng Mẹ tháng hoa

Mỗi lòng là một đóa hoa dâng Người.

------------------------------------

Giu-se Nguyễn văn Sướng.



MẸ NGÀN HOA


Mẹ, ngàn hoa. Mẹ ngàn hoa

Hoa nào sánh Mẹ Thiên tòa cao sang!

Gót chân Mẹ đẹp Cúc vàng

Thướt tha áo Mẹ mênh mang Tử Đằng

Dáng huyền Mẹ tím Bằng Lăng

Huệ trinh Mẹ tợ ánh trăng ngọt ngào

Ngọc Lan sớm Mẹ thanh tao

Sử Quân Tử tối dạt dào Mẹ đưa

Mẹ, ngàn hoa mấy cho vừa

Hồng Nhung thấp thoáng vàng Sưa dịu dàng

Con tình cỏ dại thênh thang

Nép mình chân Mẹ khẽ khàng điểm tô.


*************************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng


MẸ TRÀ KIỆU


Hành hương về, cuối Tháng hoa, đầu hạ

Trà Kiệu trời ngập nắng với muôn hoa

Nắng chói chang, hoa rực rỡ chen hòa

Trà Kiệu đón muôn lòng về với Mẹ


Đồi Bửu Châu mơn man làn gió nhẹ

Kiệu Mẹ dài mặc nắng gắt xiên khoai

Thắc mắc chăng âu chỉ ít người ngoài

Con và Mẹ, Mẹ và con đều hiểu


Trà Kiệu nghèo, có chi mà cường điệu

Chẳng phồn hoa, đô hội lấy chi vui

Từ khắp nơi nườm nượp bước bùi ngùi

Miền đất Mẹ, thiêng liêng người yêu quý


Chủ cùng khách, tình thâm đầy hoan hỷ

Tiếp dọc đàng, nước miễn phí, thân thương

Bữa cơm trưa, câu mời mọc lạ thường

Chung tình Mẹ, anh em càng thắm thiết


Tòa Cáo Giải, sang nghèo nào phân biệt

Nối nhau dài trầm lặng đứng, hối nhân

Mặc bức oi, Mục Tử vẫn ân cần

Phép lạ đấy, Trà Kiệu ơi Trà Kiệu


Xưa Ca-na, Mẹ cầu bầu huyền diệu

Trà Kiệu giờ rượu chuốc khắp nơi nơi

Thành kiến xưa xui máu đổ tơi bời(*)

Rày thắm nở bừng tình yêu rực rỡ


Mẹ ở đây, hành hương về hớn hở

Chốn thôn làng thành phố thị đông vui

Mẹ cùng con chia sẻ những ngọt bùi

Trà Kiệu đón muôn lòng về với Mẹ.


****************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

(*) Phong trào Văn Thân