Trang

THƠ: NÀY CON LÀ ĐÁ & BIẾN HÌNH VÉN MỞ

 

NÀY CON LÀ ĐÁ

 

Này con là đá, Kê-pha

Nền xây Hội Thánh phong ba chẳng mòn

Hai ngàn năm lẻ sắt son

Trải muôn thế hệ vẫn còn kiên trung

 

Này con là đá uy hùng

Sóng cuồng gió giật, bão bùng chẳng nao

Con thuyền Giáo hội ngọt ngào

Hiên ngang giữa chốn ba đào trần gian

 

Này con là đá thạch bàn

Trơ gan tuế nguyệt mây ngàn non cao

Tàu Nô-e rất ngọt ngào

Vượt trùng biển thế tiến vào thiên cung.

 

*******

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 

BIẾN HÌNH VÉN MỞ

 

Biến hình đâu để dợt le

Nên khi xuống núi, Chúa đe cấm truyền

Vinh quang bởi tự căn nguyên

Đời đời hé tỏ, nhiệm huyền mênh mang!

 

Chút thôi cũng đủ mơ màng

Lấy gì sánh được thiên đàng đời sau!

Phù vân rồi sẽ qua mau

Một trời một vực vàng thau tỏ tường

 

Loài người được Chúa yêu thương

Tái sinh để hưởng phi thường muôn cao

Ban làm Nghĩa tử ngọt ngào

Cao dầy ơn trọng, ơn nào hơn đây

 

Biến hình vén mở trời mây

Đời sau mới thật, đời nầy chóng qua

Trăm năm rồi cũng nhạt nhòa

Đèn chong đợi Chủ an hòa cậy trông.

 

**********

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 

 

 

THƠ: ĐÔI MẮT & TẠM BIỆT MÌNH

 

ĐÔI MẮT

 

Đôi mắt lặng buồn trước biệt ly

Dùng dằng kẻ ở tiễn người đi

Ngàn lời muốn nói sao câm nín

Chỉ thấy rưng rưng lệ ướt mi

 

Người bước lên xe tránh mắt ai

Người còn ở lại lệ tuôn dài

Xe đà chuyển bánh sao còn đứng

Dõi mắt trông theo dáng miệt mài

 

Có lẽ người đi mãi vấn vương

Nỗi sầu ly biệt mắt ai thương

Nên người ở lại chưa quay gót

Cố níu mơ hồ một chút hương

 

Kẻ ở người đi, chuyện thế nhân

Tình cờ chứng kiến dạ bần thần

Buồn vương lên mắt màu sương khói

Lặng lẽ về theo những bước chân.

 

*******************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 

 TẠM BIỆT MÌNH

 

Mình về với Đấng Yêu Thương

Đời sau Mình đã tỏ tường huyền siêu

Cô đơn tôi, vệt nắng chiều

Quạnh hiu ngõ nhỏ liêu xiêu bước mòn

 

Tháng năm vất vả chồng con

Ngược xuôi buổi chợ phấn son cũng tàn

Can-vê Chúa dắt gian nan

Đã đầy sáu khắc, đã tràn năm canh

 

Mình về với Chúa cao xanh

Dương gian tôi vẫn mong manh cuộc trần

Chiều buồn vẳng vọng chuông ngân

Đường xưa lối cũ phân vân ngập ngừng

 

Đêm mưa trở giấc rưng rưng

Bên song lặng lẽ nửa vừng trăng trôi

Tôi, Mình, giờ đã phân đôi

Xóm nghèo trằn trọc đơn côi đêm trường

 

Mình giờ đã gặp “Con Đường”(*)

Tôi còn hoài niệm tầm thường thế nhân

Thiên thu Chúa thưởng Hồng ân

Mừng Mình vĩnh viễn phúc phần từ đây.

 

********

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 

 

THƠ: ĂN CHAY CŨNG CHỈ GỌI LÀ & MÙA CHAY GIỤC GIÃ & Ừ, TRỞ LẠI

 

Thi Ca Tin Mừng Chúa Nhật I Mùa Chay B

 

ĂN CHAY CŨNG CHỈ GỌI LÀ

 

 Kiêng ăn, cãi lộn! Trời ơi

Chi li, nhiệm nhặt, cạn lời bó tay

Xức Tro vừa mới sáng nay

Về nhà ầm ĩ, chay này chay chi?

 

Thế gian, Ma Quỷ, mê ly

Nội thù xác thịt ngu si hùa vào

Tội trong tâm tưởng kêu gào

Tội ngoài hành động ngọt ngào vương mang

 

Sinh thêm Trái Cấm địa đàng

Nhân lên tội Tổ vênh vang ngàn đời

Mặc cho Hội Thánh kêu mời

Trở về cùng Chúa tình Trời bao la

 

Ăn chay cũng chỉ gọi là

Hãm mình phương thế giúp ta trở về

Sửa ngay đường xấu lối mê

Tập thuần nhân đức chối chê Tà Thần

 

Chay về, cơ hội hồng ân

Để nhìn rõ mặt phù vân mịt mờ

Chúa là cùng đích ước mơ

Chúa là Thượng Đế ta thờ ta yêu.

 

*********

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 

MÙA CHAY GIỤC GIÃ

 

Rắn xưa đắc thủ một lần

Hôm nay ngạo nghễ nắn gân Con Trời

Ba lần quỷ quyệt chào mời

Ba lần thảm bại trước “Lời” quyền uy

 

Thế gian đầy rẫy hiểm nguy

Ba Thù vây đánh, ngẫm suy kinh hoàng

Tựa nương Lời Chúa cao quang

Đứt dây bẫy rập, tan hoang lưới dò

 

Phù vân cám dỗ, âu lo

Đong đưa chân duỗi chân co, hai hàng

Gian trần xuôi ngược mênh mang

Thiên đàng, Hỏa ngục, đôi đàng tùy ta

 

Mùa Chay giục giã sâu xa

Hoang đàng tím, đợi. Bê tha tím, chờ

Lánh xa cám dỗ mịt mờ

Tự tân cải quá, tình mơ, trở về.

 

*********************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 

Ừ, TRỞ LẠI

 

 

Có tiếng vọng rất xưa…mùa tím gọi

Sao chưa về còn quanh quẩn chi đây

Chốn khách lưu từ lạc bước vơi đầy

Nghoảnh nhìn lại, mịt mù quê xa cũ

 

Chiều xuống chậm cho mây ngàn vần vũ

Ngọn cây buồn nào níu nắng trên cao

Vẳng xa buông chuông huyền ảo ngọt ngào

Hồn chùng xuống tím lịm mùa trở lại

 

Bước hoang đàng thêm một mùa dột dại

Phù vân chồng phù vân đấy phù vân

Lắng trong tâm nhẹ tiếng thở bần thần

Ừ, trở lại, kẻo đêm về bất chợt

 

Cuộc trần giờ xem chừng nghe hời hợt

Tiếng gọi nào giục giã mãi bên tai

Trở về thôi chi lần lữa miệt mài

Giọt hoang tím thương trầm đầy điệp khúc

 

Tím dịu mùa quay đầu mùa hồi phục

Mùa trở về với trong trắng tinh khôi

Mùa rất xưa mùa sâu lắng bồi hồi

Ừ, trở lại, tím loang mùa trở lại.

 

****************************

                                       Giu-se Nguyễn Văn Sướng