Trang

THƠ MÙA VỌNG 2020

 

 

BÊN ĐỜI CÒN VỌNG MÃI

 

Mưa lành lạnh mờ Thánh đường, mùa Tím

Gió hắt hiu xào xạc lũ cây, thu..

U ám mây trời nặng thấp tù mù

Vọng lại đến đem gió mưa vần vũ

 

Tím dịu dàng mùa thiết tha, màu cũ

Giọt đàn quen nào ngân mãi khát khao

Năm theo năm chồng chất nỗi ngọt ngào

Vọng Quang Lâm, ngày chảy tràn ân phúc

 

Tím khẽ khàng mơ màng trên Lễ phục

Giọng kinh chiều chừng tha thiết rưng rưng

Tiếng chuông ngân hình như cũng ngập ngừng

Bài ca Thánh nỉ non niềm nhung nhớ

 

Ai thấm thía thế gian đời tạm bợ

Chiều chậm ngồi tìm chút nắng ngẩn ngơ

Tím thủy chung màu son sắt đợi chờ

Vọng ơi Vọng, bên đời còn Vọng mãi.

 

********

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 

 

MƯA CHIỀU TÍM VỌNG

 

Mưa chiều rủ gió lê thê

May theo hơi giá kéo về: Vọng đây

Trầm trầm trời thấp nặng mây

Giáo đường lặng lẽ hàng cây gục đầu

 

Đàn lên cung bậc cao sâu

Tím mầu Lễ Phục nhiệm mầu huyền mơ

Không hoa trang trí bàn Thờ

Đợi Ai mà Vọng! Ngẩn ngơ khách đày

 

Quanh co phải uốn cho ngay

Gồ ghề san phẳng bạt tày núi cao

Tự tân cải quá ngọt ngào

Dọn lòng đón Chúa, khát khao tình Trời

 

Mưa chiều tím Vọng chơi vơi

Kinh cầu chầm chậm tím lời vỉ van

Nỉ non tím cả giọt đàn

Gió về se lạnh tím ngàn ý thơ

 

*****************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

BIẾT ĐÂU ĐÂY VỌNG CUỐI ĐỜI

 

Tiền Hô một thuở còn vang

Tự tân cải quá dọn đàng Chúa đi

Đường ngay nẻo chính khắc ghi

Công bình bác ái thực thi lan tràn

 

Đồi cao lũng thấp, sẻ san

Vinh danh Chúa cả bình an thế trần

Hai ngàn năm lẻ còn gần

Lời Ai hoang địa ân cần thiết tha

 

Vẫn đang thời khắc mặn mà

Còn thời Cứu Độ hải hà Chúa thương

Tiền Hô một thuở dọn đường

Nhắc người lạc lối hoàn lương tìm Trời

 

Biết đâu đây Vọng cuối đời!

Đây thời thuận tiện ai ơi tạc lòng

Dọn lòng đón Chúa trinh trong

Ngày về gặp Chúa khát mong vợi vời.

 

**********

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

ĐỢI GÌ

 

Đợi gì, Vọng mãi thiết tha

Mỗi năm mỗi Vọng, âm ba dập dồn

Ngã ba trần thế bôn chôn

Phất phơ lau sậy, dại khôn nẻo nào?

 

Bao ngàn năm Vọng, ôi chao!

Đến rồi(*), lại đến(**), ngàn cao nhiệm mầu

Chong đèn đợi Chủ, cạn dầu

Làm sao ưỡn ngực, ngẩng đầu bước ra

 

Quang lâm, ngày ấy bao xa?

Nhưng ngày Chủ gọi riêng ta, bất thần!

Vọng nay, cơ hội còn gần

Sao chưa cải quá tự tân, đợi gì?

 

Chỉ là ảo ảnh mê si

Phù hoa rồi cũng qua thì phù hoa

Mây trôi, gió thoảng nhạt nhòa

Trăm năm vân cẩu lầu tòa tang thương

 

Chỉ là lữ khách tha hương

Trông về nguồn cội buồn vương tím lòng

Vọng ơi, còn có trông mong

Cánh cò gục mỏi long đong khách đày

 

Tím màu Lễ phục chiều nay

Nhuộm hồn ai tím Vọng này rưng rưng

Thoảng nghe từng giọt ngập ngừng

Về thôi, khép lại sau lưng mịt mùng.

 

********************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

(*) Chúa đã đến trần gian ngày Giáng Sinh

(**) Chúa lại đến trong ngày Quang lâm

 

VỌNG ƠI SAO MÃI ĐỢI TRÔNG

 

Vọng ơi, sao mãi đợi trông!

Hai thiên niên kỷ mênh mông, còn chờ

Mỗi năm mỗi Vọng mịt mờ

Để mùa Tím nổi vật vờ bên song

 

Vọng ơi sao mãi trông mong

Hồn ai khắc khoải đáy lòng hoài thương

Khách đày lữ thứ canh trường

E khi gục ngã bên đường trần ai

 

Vọng ơi năm tháng miệt mài

Gió mưa thêm nỗi dặm dài khát khao

Bao giờ hội ngộ ngọt ngào

Bao giờ hết Vọng, hết thao thức chờ!

 

Vọng ơi muôn thuở huyền mơ

Mùa bàng bạc Tím ngẩn ngơ dịu dàng

Nghe trong mầu nhiệm ngân vang

Trầm thương một giọt khẽ khàng rớt mau.

 

**********

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

CHÙM THƠ CHÚA KI-TÔ VUA VŨ TRỤ VÀ NGÀY PHÁN XÉT

 

 

 

VUA GIÊ-SU NA-GIA-RÉT

 

Con chẳng muốn Đấng Quân-vương nào khác

Ngoài Giê-su Na-gia-rét thương yêu

Trong lòng con, Vua thật sự mỹ miều

Và cao cả muôn lần người cao cả.

 

Giống như con, Ngài nghèo nàn vất vả

Dù Quân-vương thân thế tột cao sang

Để giống con, tôn quý cũng chẳng màng

Chưa từng có Quân-vương nào như thế!

 

Hạ mình sâu đáy tầng đời dâu bể

Sống không nhà chết nhờ mả thê lương

Một tình yêu tận Thiện đến phi thường

Quân-vương thế, muôn đời duy mỗi một.

 

Để yêu con, muốn con thành người tốt

Không chỉ Lời, cả gương sáng nêu cao

Và cả nuôi bằng Thịt Máu ngọt ngào

Con dám thách mọi Quân-vương hoàn vũ.

 

Quân-vương nào dám một đời lam lũ

Quân-vương nào quỳ xuống rửa chân con

Quân-vương nào tình hết mực sắt son

Và nhục nhã treo trần thân Thập Giá.

 

Tìm đâu nữa ngoài Quân-vương cao cả

Đấng là Đường, Sự Thật, Sống, thiên thu

Đấng Cứu Tinh Danh hiệu Thánh: Giê-su

Vua trên hết các vua trên trần thế.

  ---------------------------------------

   Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 

BÊN NAO, TẢ, HỮU?

 

Con sẽ là dê hay là chiên?

Bên nao, tả, hữu, Chúa nhân hiền

Ôi, Ngày thưởng phạt, Ngày công thẳng

Từ đây, họa, phúc, sẽ vô biên

 

Một nửa là chiên, nửa giống dê

Chân co chân duỗi quá ê chề

Cầm cày còn ngoái đau không nhỉ

Tôi hỡi bao giờ hết u mê

 

Yêu người là yêu Chúa đấy thôi

Mọi ngày cơ hội có xa xôi

Kìa ai hoạn nạn, ai đau khổ

Chúa cần lòng thương xót, hỡi tôi!

 

Ai có tình yêu ấy mới chiên

Còn ai vô cảm rõ dê liền

Giới luật yêu thương là luật Thánh

Yêu là chạm tới Chúa vô biên.

 

*********

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

GIÊ-SU VUA MUÔN VUA.

 

Cao cao bảng nhỏ trên đầu:

“Đây Vua Do Thái” đậm mầu tang thương

Tưởng rằng chế giễu ngàn phương

Trụi trần sự thật phi thường muôn dân:

“Giê-su Vua các Thiên Thần

Vua muôn thế hệ nhân trần tôn vinh

Thánh Danh, Hỏa ngục hoảng kinh

Người người bái gối, Thiên đình suy tôn

Là Vua ngự trị tâm hồn

Vương quyền vương quốc trường tồn thiên thu”

   ---------------------------------------

   Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 

 

 

DỤ NGÔN PHÁN XÉT

 

“Khi Con Người đến vinh quang

Thiên Thần chầu chực cao quang Ngai Trời

Muôn dân thiên hạ trên đời

Quây quần nghe xử bởi Lời phân minh

Như người mục tử chí tình

Vua tách tốt xấu chiên mình với dê

Dê tả, chiên hữu đôi bề

Bấy giờ Vua mới vỗ về chiên ngoan:

Cha Ta chúc phúc hân hoan

Này đây vương quốc thuộc đoàn các ngươi

Vì xưa Ta đói rã người

Các ngươi chẳng nệ chín mười cho ăn

Ta khát cho uống thỏa căn

Ta là khách lạ trở trăn đón về

Ta trần truồng quá ê chề

Áo quần cho mặc vỗ về ủi an

Ta đau yếu chẳng than van

Các ngươi thăm viếng nồng nàn tình thân

Ta tù rạc ngươi ân cần

Hỏi han chia sẻ đỡ đần cô đơn.

Người công chính bẩm: Nguồn cơn

Bao giờ thấy Chúa van lơn mà hòng

Cho ăn khi Chúa đói lòng

Khát mà cho uống, đèo bòng khách xa

Trần truồng cho mặc hoặc là

Ngồi tù, đau yếu mặn mà hỏi han.

Đức Vua trìu mến chứa chan:

Mỗi lần làm thế cho đàn chiên Ta

Dù người bé mọn ấy là

Các ngươi làm chính cho Ta trong đời.

Rồi Vua quay trái nặng lời:

Đồ quân nguyền rủa cút thời khỏi Ta

Đời đời thiêu đốt chẳng tha

Ở nơi dành sẵn quỷ ma thụ hình

Vì xưa Ta đói, làm thinh

Ta khát chút nước nghĩa tình chẳng cho

Ta là khách lạ co ro

Đã không tiếp rước, mặc cho trần truồng

Ta đau yếu, Ta tù đày

Chẳng thăm, chẳng viếng bỏ rày cô đơn.

Chúng phân bua lẽ thiệt hơn:

Nào con có thấy Chúa sờn mẻ chi

Hay là đói, khát những gì

Trần truồng, khách lạ, yếu đau, ngồi tù

Mà không phục vụ Chúa ru?.

Bấy giờ Vua đáp: Lũ ngu, mỗi lần

Một người bé mọn trong dân

Các ngươi chẳng đoái thi ân, nghĩa là

Các ngươi chẳng đoái đến Ta.

Thế là cả lũ loại ra đời đời

Còn người công chính lên Trời

Hưởng Nhan Thánh Chúa rạng ngời vinh quang.”

                                     *

                                 *      *

Dụ ngôn ngẫm nghĩ bàng hoàng

Vua Trời đồng hóa Mình Vàng với dân

Căn cơ xét xử cân phân

Chính là đồng loại ân cần hay không

Ngày sau cá chép hóa rồng

Yêu người Chúa kể là công trên Trời

Yêu cầu này dễ tuyệt vời

Dù là dốt nát, dở hơi, sang, hèn

Hay là trí giả đáng khen

Tùy lòng, tùy sức đua chen lên Trời.

   -------------------------------------------

   Giu-se Nguyễn văn Sướng

      (CN Lễ Chúa Kitô Vua)

            (Mt 25, 31-46)

 

NGÀY ẤY OAI NGHIÊM.

 

 

Mây trời ngày ấy Đấng Quân Vương

Ngự giá uy nghi đến tỏ tường

Thiên hạ muôn dân giờ xét xử

Quang minh, công thẳng chẳng khoan nương

 

Chiên, dê, tả, hữu, tách đôi đường

Chớp giật sấm ran khắp tứ phương

Ngày ấy oai nghiêm ngày nổi giận

Qua rồi thời khắc của tình thương

 

Chiên ngoan vinh hiển thưởng thiên đường

Tăm tối dê kia kiếp kiếp vương

Công thưởng tội đền giờ vĩnh cửu

Dụ ngôn minh bạch đã nêu gương

 

Tội, công xét xử cứ yêu thương

Khát uống, đói ăn chẳng lạ thường

Hỏa ngục thiên đường tùy lối sống

Mới trời, mới đất lúc sang chương

 

*****************************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 

ÔI, NGÀY LUẬN TÔI

 

 

“Mây trời, Ngài đến thênh thang

Hai hàng nghi vệ cao sang dàn chào

Oai Nghi ngự ở tòa cao

Khắp dân thiên hạ ngọt ngào xử phân

Chiên, dê tách biệt đôi phần

Trường sinh phúc phận ân cần dành chiên

Những ai đối tốt xử hiền

Đọa đày muôn kiếp nhãn tiền là dê..

Tình yêu gương mẫu vẹn bề

Còn muôn điều khác kể về hư không”

 

Ôi, ngày luận tội thưởng công

Muôn dân diện kiến mặt rồng uy nghi

Bấy giở run rẩy: “Ước gì!”..

Thời gian thuận tiện qua đi một đời

Đâu cần hiểu biết cao vời

Không cần địa vị chẳng lời khôn ngoan

Tình người đã đủ hoàn toàn

Thực thi được vậy hân hoan đời đời.

 

***************************

 Giu-se Nguyễn Văn Sướng

THƠ: DỤ NGÔN NHỮNG NÉN BẠC RÒNG & DỤ NGÔN YẾN BẠC & NGÀY VỀ CHỦ ĐẾN

 

Thi Ca Tin Mừng Chúa Nhật 33 Thường Niên A

 

DỤ NGÔN NHỮNG NÉN BẠC RÒNG

 

Dụ ngôn những nén bạc ròng

Cho ta hiểu chút long đong phận người

Thoạt sinh, khác biệt trêu ngươi

Chẳng hề may rủi, mười mươi quan phòng

 

Dẫu là bến đục bến trong

Một, hai, năm nén bạc ròng đắn đo

Ghen tuông chi để tẽn tò

Nhận nhiều càng phải lắng lo trả nhiều

 

Người khôn, kẻ dại, huyền siêu

Bất công là để tình yêu tỏ bày

Rồi ra một thuở khách đày

Chủ về, quản lý gian ngay tỏ tường

 

Tạ ơn năm nén phi thường

Tạ ơn một nén dễ thương Chúa phần

Cuộc trần vạn sự hồng ân

Nhớ rằng hễ có ân cần cho thêm.

 

*****

Giu-se Nguyễn Văn Sướng


DỤ NGÔN YẾN BẠC

 

“Người kia sắp phải đi xa

Gọi đầy tớ đến của nhà giao cho

Người thì năm yến bạc to

Người hai, người một, dặn dò rồi đi

Người mang năm yến tức thì

Đem tiền buôn bán lợi phì gấp đôi

Người hai yến cũng sinh sôi

Còn người một yến thôi rồi giấu chôn…

Bóng câu cửa sổ qua dồn

Chủ về tính sổ đọng tồn đã lâu

Người năm yến bạc cúi đầu:

-Ông giao năm yến lãi chầu thêm năm.

Chủ khen đầy tớ giỏi chăm:

-Giao cho thì ít mà nhằm tín trung

Thì đây ta sẽ giao hung

Hãy vào vui hưởng đỉnh chung ta mời.

Người hai yến cũng cất lời:

-Thưa ông hai yến nay thời thêm hai.

-Khen thay đầy tớ miệt mài

Giao cho thì ít để xài về sau

Thì này ta sẽ tin nhau

Hãy vào vui hưởng mau mau ta phần.

Còn người một yến tần ngần:

-Thưa ông, tôi biết ông bần, ông keo

Thu không vãi, gặt không gieo

Nên đem chôn giấu bạc bèo còn nguyên.

Chủ than: Đầy tớ vô duyên

Như anh đã nói tôi tuyền xấu xa

Thu vào không muốn bỏ ra

Sao không gởi bạc cho ta có lời?

Các anh thu bạc kẻo rơi

Giao người mười nén lòng ngời tín trung

Phàm ai đã có, thêm hung

Còn ai không có tựu trung tước dần

Phần tên đầy tớ ngu đần

Đem quăng tăm tối trọn phần nghiến răng”.

                                   *

                              *          *

 

Hỡi người suy nghĩ thẳng băng

Ghen tương đố kỵ sao bằng bao dung

Ở đời muôn sự của chung

Ban nhiều thì cũng đòi hung chứ gì

Có nhiều là để giúp đi

Chúa ban nhiều ít tùy nghi trên đời

Dù nhiều dù ít chẳng chơi

Mỗi người mỗi phận xây đời ấm êm

Anh em máu chảy ruột mềm

Giúp nhau thăng tiến êm đềm dương gian

Ngày sau nước mắt rụa ràn

Thiên đàng gặp lại chứa chan vui mừng

Người năm kẻ một tưng bừng

Tiệc Trời đông đủ con cưng họp bầy.

    --------------------------------------

   Giu-se Nguyễn văn Sướng

  CN 33 QN (Mt 25, 14-30)

 

NGÀY VỀ CHỦ ĐẾN

 

Chủ nhân mắc việc phương xa

Gọi đầy tớ đến mặn mà gởi trao

Kim ngân nén lớn dồi dào

Người năm, người một ngọt ngào kẻ hai

Phương xa năm tháng miệt mài..

Ngày về Chủ đến tiền tài tính toan

Năm thành mười nén: “Chăm ngoan”

Hai xưa giờ bốn: “Thành toàn”, Chủ đưa

Duy anh một nén thưa bừa:

“Của ông nén một vẫn chưa hao gì

Chôn sâu buộc chặt giấu đi!”

Lôi đình Chủ giận, thực thi phép nhà:

“Biếng lười rõ mặt xấu xa

Thu hồi tiền nó trao ra anh mười

Vì phàm có, thêm mười mươi

Bằng không tưởng có giật tươi chẳng còn

Đem tên vô dụng đáng đòn

Bỏ nơi tăm tối héo hon đời đời”

 

Tài năng, của cải bởi Trời

Làm tôi bổn phận sinh lời mới ngoan

Những phường ích kỷ tính toan

Những quân hưởng thụ chẳng oan ức nào

Hợm mình bao kẻ tự cao

Cướp công Tạo Hóa hỗn hào vênh vang

Rồi ra thứ tưởng ngọc vàng

Ngày sau phấn thổ muộn màng ăn năn..

 

**************************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 

THƠ: MƯỜI CÔ TRINH NỮ & DẠI KHÔN, KHÔN DẠI

 

 

Thi Ca Tin Mừng Chúa Nhật 32 Thường Niên

MƯỜI CÔ TRINH NỮ

 

Mười cô trinh nữ ngọc ngà

Mỗi cô một vẻ, mặn mà dễ thương

Dù khôn dù dại, một phường

Cùng chung đón Rể phi thường ước ao

 

Mộng đời ai chẳng khát khao

Ngày về cay đắng, ngọt ngào, do ta

Nước Trời bí nhiệm sâu xa

Chúa ban vẫn hiểu, kêu ca dối lòng

 

Dòng đời đôi ngã đục trong

Đèn luôn có sẵn, dầu đong tại người

Khởi đi đón Rể, đủ mười

Năm khôn năm dại khóc cười phân ly

 

Đức Tin mà chẳng thực thi

Đèn lu dầu cạn lấy gì chiếu soi

Tin là hàm nghĩa học đòi

Đi theo, sống với, mặn mòi thương yêu

 

Năm khôn đã thấm huyền siêu

Công dung ngôn hạnh mỹ miều đoan trang

Năm khờ, phẩm hạnh chẳng màng

Ngày Chàng Rể đến, ngỡ ngàng khóc than.

 

*********

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

                                                    DẠI KHÔN, KHÔN DẠI

 

Năm cô dại, năm cô khôn

Mười cô mười tấm Linh hồn đẹp xinh

Năm khôn sống rất chân tình

Năm cô khờ dại sống khinh một đời

 

Khôn khôn dại dại tính trời

Hay khôn hay dại cuộc chơi thế trần?

Đèn không dầu, tắt dần dần

Đèn thêm dầu cháy mười phần sáng hơn

 

Năm khôn suy tới nguồn cơn

Năm dại ăn xổi mặc trơn biếng lười

Dại khôn, khôn dại trêu ngươi

Tưởng khôn hóa dại nực cười dương gian

 

Khôn anh ích kỷ, an nhàn

Dại tôi mua việc, gian nan giúp người

Dầu khôn: Lời sống mười mươi

Dầu khôn: Đức ái tươi cười giúp nhau

 

Thấy người hoạn nạn mà đau

Thấy người hư mất mau mau dẫn đường

Năm khôn năm dại đôi phương

Nước Trời mầu nhiệm yêu thương đứng đầu

 

Đời người vắn vỏi không lâu

Đem đèn nhớ lấy đem dầu tình yêu

Hai điều thâu tóm Mười điều(*)

Dại khôn, khôn dại sớm chiều gắng lo.

 

******************************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

(*)Mười Điều Răn