Trang

CHÙM THƠ VỀ VƯỜN NHO

 

Thi ca Tin Mừng Chúa Nhật 25 A


LÀM VƯỜN NHO CHO CHỦ



Chủ bảo vào làm vườn nho cho Chủ

Chuyện dụ ngôn còn thời sự ai ơi

Chẳng trừ ai đều được Chúa gọi mời

Và Hội Thánh là vườn nho trần thế


Người đến sớm kẻ trễ tràng bất kể

Chủ nhân từ, lương bội hậu, vui thay

Cuộc trần say chớp mắt đã cuối ngày

Giờ lãnh thưởng là thiên đàng vĩnh phúc


Lời Chúa vẫn đêm ngày hằng thúc giục:

“Cha yêu thương trần thế đã ân ban

Con Một, Cha yêu dấu ngút mây ngàn

Để thế trần nhờ Con mà được cứu


Ai tin Con sẽ trường sinh trường cửu”

“Làm vườn nho” là tin, sống theo Con

Để hồng ân tỏa sáng khắp mỏng dòn

Công bội hậu Chủ ban là phần rỗi.


**************


Giu-se Nguyễn Văn Sướng


CHỦ VƯỜN NHÂN HẬU.


“Nước Trời giống Chủ Vườn Nho

Tinh mơ Ông đã liệu lo tìm người

Một quan lao động tiền tươi

Chiều về tắt nắng tươi cười lấy lương

Giờ thứ ba, Chủ ra đường

Thấy người thất nghiệp đáng thương còn đầy:

Các anh sao đứng mãi đây

Vào làm chiều xuống thợ thầy lãnh công

Đến giờ thứ sáu Ông trông

Rồi giờ thứ chín vẫn đông người chờ

Giờ thứ mười một ai ngờ

Người chưa có việc mặt đờ đẫn mong

Chủ xem tình cảnh động lòng:

Vào vườn làm việc chiều xong lãnh tiền

…Chiều đến, Ông Chủ nhân hiền

Gọi anh quản lý tính tiền nhân công:

Một quan không bớt một đồng

Phát giờ mười một đổ đồng phát lên.

Nhóm thợ sáng sớm mừng rên

Cậy mình đi sớm công đền chắc cao

Ai dè lương chẳng thêm nao

Một quan vẫn một quan, nào thấy hơn

Làu bàu tức tối kể ơn

Chúng tôi nắng đốt công hơn bọn này

Chủ kêu họ lại bảo ngay:

Đúng như thỏa thuận có thay đổi gì?

Cầm tiền rồi hãy đi đi

Người làm sau chót được gì, quyền tôi

Bạn ghen tức bởi bạn tồi

Phần tôi tốt bụng bạn ôi chớ rầu

Thế đấy kẻ chót lên đầu

Còn người đầu khéo cơ cầu đứng sau”.

                         *

                    *       *

Một quan là một Linh Hồn

Người ơi xin chớ bồn chồn lắng lo

Trước, sau, chẳng phải thước đo

Chủ vườn nhân hậu ban cho thỏa lòng

Trong vườn nhiều việc ước mong

Trả công đấu tốt chủ đong đầy tràn

Thiên Đàng vĩnh phúc thưởng ban

Ngày về vui thỏa tâm can đời đời.

    ------------------------------------

  Giu-se Nguyễn văn Sướng

      (CN 25 QN)

ÔNG CHỦ VƯỜN NHO



Nước Trời lại giống Chủ vườn nho

Mờ sáng thuê ngay thợ mấy trò

Đến tận sáu giờ thêm đợt nữa

Chín giờ còn đám vẫn co ro


Chủ than: Các chú rỗi hơi sao!

Mười một giờ ra, thấy nháo nhào

Vào cả đây đi, công bội hậu

Có người có việc có lương cao


Bảo người Quản lý: “Cứ kim ngân

Bạc trắng rộng tay chớ ngại ngần

Phát cuối phát lên đều rộng rãi”

Một ngày công quả, quá thi ân!


Những anh đầu hết mới khua chuông:

“Công khó, ông xem cũng một tuồng!”

“Này chú, lương tiền đà thỏa thuận

Phần ta nhân hậu chớ ghen tuông”


Công ta công cốc có ra chi

Chúa kể, soi bằng kính hiển vi

Rồi thưởng thiên đàng muôn vạn thuở

Ngợi khen Cha Cả Đấng từ bi  


      **********************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng


THƠ: BỞI TRỜI, ĐÂU BỞI ĐẤT

 

BỞI TRỜI, ĐÂU BỞI ĐẤT


Hội Thánh hiện nay đang bị nhiều phong trào chống phá, nhiều áp lực bủa vây, những Maria 2.0, Công nghị Đức, Amazon, Công giáo thế  tục , những phụ nữ đòi được phong Giám Mục, Linh Mục...


“Phê-rô, con là Đá. Trên Đá này, Thầy xây Hội Thánh của Thầy, và quyền lực của Ác thần không bao giờ lay chuyển được”


Đất cầm buộc, Trời buộc cầm như Đất

Đất tháo ra, Trời theo Đất, tháo ra

Chẳng phải Trời buộc theo Đất bôn ba

Mầu nhiệm ấy, Trời ban năng quyền ấy!


Luân lý này, Tín lý kia, vậy đấy

Hội Thánh tuyên như cũng chính Trời tuyên

Cậy khôn ngoan thế tục, bỏ lệnh truyền

Phá thai nọ, đồng giới đây, đủ cả


Phong trào thét, biểu tình kêu ra rả

Cấp tiến kìa, tự do đó, inh tai

Đao bỗng dưng hóa chính trị, thiệt tài

Và Hội Thánh khi không thành xã hội!


Vẫn vỗ ngực chiên ngoan không phản bội

Vẫn ngay lành xây Hội Thánh vênh vang

Giúp người ta thêm cuộc sống dễ dàng

Mà quên mất thênh thang là hư mất!



Xưa Chúa chọn Mười Hai nào Giáp, Ất

Trao ban quyền Phê-rô dắt anh em

Độc tài đây, ai vào đấy lèm bèm

Đâu bởi Đất mà bởi Trời Định đoạt


Đường diệt vong là con đường khoảng khoát

Đạo xu thời đâu Đạo chính ai ơi

Đường hẹp kia, cửa Thiên quốc gọi mời

Không thỏa hiệp thế gian mà tục hóa


Đừng hãnh tiến kiêu căng mà sa đọa

Đoạn đường trần vác khổ giá hy sinh

Giống Chúa xưa bỏ mạng sống quên mình

Khôn ngoan thật khác khôn ranh trời vực.


*******

Giu-se Nguyễn Văn Sướng