Trang

THƠ: PHẢI CHĂNG DẤU CHỈ. & MỘT LỜI CHỨA CẢ UY NGHI & CHÚA CHO LAZARO SỐNG LẠI


Thi Ca Tin Mừng Chúa Nhật 5 Chay A


PHẢI CHĂNG DẤU CHỈ.

Tuần Chay Thánh cuối, cận kề
Mà cơn đại dịch(*) lê thê vẫn còn!
Bụi tro giờ thấm mỏng dòn
Cậy trông, phó thác, sắt son tín thành

Mùa Chay, đại dịch song hành
Phải chăng dấu chỉ rành rành cho dân
Xé lòng về với Hồng Ân
Kẻo khi chẳng kịp bước chân hoang đàng

Hôn nhân đồng giới sỗ sàng
Phá thai, ly dị trái ngang cuộc đời
Vũ trang thù địch khắp nơi
Nguyên nhân, hậu quả gọi mời trở trăn

Dẫu cho cơ hội muộn mằn
Đoàn con đấm ngực ăn năn tội mình
Xót thương, lòng Chúa công minh
Qua cơn đại dịch hồi sinh gian trần

Phụng vụ giờ vắng Giáo dân
Giáo đường chiều muộn bần thần cô đơn
Trời cao đổ xuống muôn ơn
Rộn ràng Thánh Lễ sau cơn dịch nàn.

**************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

MỘT LỜI CHỨA CẢ UY NGHI

Táng trong mộ đã bốn ngày
Người nhà khẳng định xác rày đã hôi
Thôi thì phận đã thì thôi
Phiền Thầy chi nữa thương ôi cũng đành!

Ai dè thượng trí Cao Xanh
Để cho cớ sự vinh danh Ngôi Lời
Xác đang phân hủy rã rời
Một Lời truyền phán tức thời tái sinh

Từ trong mộ đá tự mình
Bước ra về với gia đình thân thương
Thế gian giờ mới tỏ tường
Hồng ân Cứu độ chính “Đường”* này đây

Tạo thiên lập địa cao dầy
Chưa từng có một vị Thầy như ri
Một Lời chứa cả uy nghi 
Mộ sâu vội trả tử thi vẹn toàn

Trần gian mừng rỡ hân hoan
Tin Mừng cứu độ truyền loan mọi thời
Giê-su là chính Con Trời
Ngôi Lời nhập thể cứu đời trường sinh.

*******
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
* Chúa nói: Ta là Đường...

CHÚA CHO LAZARO SỐNG LẠI

Một người bệnh nặng tên là
La-za-rô ấy quê nhà Bê-ta(Bê-ta-ni-a)
Làng hai em chị Mác-ta
Ma-ri-a chính sau là hối nhân
Xức dầu, lấy tóc lau chân(Chúa)
La-za-rô bệnh, thân nhân hai nàng
Hai cô cho báo vội vàng:
"La-za-rô, kẻ liệt đang mong Thầy" 
Nghe xong Chúa bảo: "Bệnh nầy
Thật không đến nỗi như vầy chết oan
Dịp này để tỏ vinh quang
Qua cơn nghèo ngặt, Con càng được vinh"
Đức Giê-su quý chân tình
Mác-ta và những em mình của cô:
Ma-ri-a, La-za-rô
Tuy nhiên Chúa vẫn tỉnh khô chưa về
Hai ngày nấn ná bộn bề
                                Rồi sau Người nói: "Ta về Giu-đê"
Các môn đệ đáp: "Giu-đê,
Người ta ném đá, Thầy về đó sao?"
 Giê-su phán bảo: "Ôi chao
Ban ngày chẳng phải có nào mười hai(Giờ)
Đi thì không vấp ngã dài
Vì nhìn thấy ánh ban mai mặt trời
 Ban đêm đi ngã tơi bời
Vì không ánh sáng ở nơi chính mình"
 Nói xong Người bảo môn sinh:
"La-za-rô bạn chúng mình ngủ yên
Thầy đi đánh thức anh liền"
 Môn đồ thưa lại: "Nếu yên giấc nồng
Anh ta khỏe lại như không"
 Nhưng Ngài nói chết chứ không ngủ rày
Môn đồ lại tưởng ngủ say
 Bấy giờ Người nói trắng ngay vào đề:
"La-za-rô chết não nề
 Thầy mừng cho các anh về chuyện ni
Thầy không có mặt kịp khi
Nhưng là dịp tốt đúng thì tin cao
Thôi ta đến với anh nào"
 Ông Tô-ma gọi là Đi-đy-mô
Hô hào cùng các môn đồ:
"Chúng ta cùng chết chung mồ Thầy ta"
 Đến nơi Chúa đã thấy là
La-za-rô chôn đã mồ ma bốn ngày
 Bê-ta-ni-a cách rày
Gia-liêm(Je-ru-sa-lem) ước tính chẳng tày ba cây(số)
            Nhiều người Do Thái đến đây
Chia buồn với Mác-ta và Ma-ri(a)
Vì em các chị ra đi
 Được tin Chúa đến, tức thì Mác-ta
Vội vàng nghênh đón Chúa xa
Ma-ri-a vẫn ngồi nhà héo hon
 Mác-ta thưa Chúa: "Nhà con
Nếu Thầy có mặt em con vẫn còn
 Nhưng giờ con biết vuông tròn
Thầy xin Thiên Chúa sắt son điều gì
Ngài ban tức khắc một khi"
 Giê-su an ủi: "Chớ nghi tin Thầy
Em con sẽ sống lại rầy"
 Mác-ta đáp lại: "Thưa Thầy em con
Con tin sống lại vuông tròn
Trong ngày sau hết vàng son mai nầy
Khi kẻ chết sống lại rầy"
Giê-su phán bảo: "Này đây chính Thầy
Thầy là sự sống lại rầy
Và là sự sống mai nầy hiển vinh
Ai tin, dù chết phục sinh
 Ai sống, tin, sẽ hằng sinh muôn đời
Con có tin đúng y lời?"
Mác-ta thưa lại: "Lạy Thầy con tin
Thầy là Ki-tô con nhìn
Là con Thiên Chúa con tin, Thầy là
Đấng phải đến thế gian tà"
 Rồi cô gọi Ma-ri-a
Kề tai nói nhỏ: "Thầy ta đến rồi
           Gọi em ra đấy, đi thôi"
 Ma-ri-a chạy một thôi đón Ngài
 Giê-su còn đứng dằng dai
Ngoài làng chỗ gặp dông dài Mác-ta
 Những người Do Thái theo ra
Tưởng rằng cô lại chạy ra mộ sầu
 Vừa nhìn được Chúa đứng đâu
Cô liền phủ phục gục đầu kêu van:
"Nếu đây đã có Thánh Nhan
Em con đâu đã đến nàn thác oan!"
 Thấy cô thương khóc em ngoan
Và người Do Thái cả đoàn khóc than
Giê-su thổn thức gan vàng
 Hỏi rằng: "Để xác anh chàng ở đâu?"
Họ thưa: "Thầy đến xem nhầu"
 Giê-su xúc động lệ sầu tuôn mau
 Người Do Thái nói với nhau:
“Ông thương anh ấy đến đau đớn lòng”
 Vài người trong nhóm ước mong:
“Ông ta mở mắt mù xong lẽ nào
Không làm khỏi chết hay sao?”
 Giê-su lại thổn thức cao trong lòng
Người đi ra mộ mới xong
Là hang đậy đá ngoài hòng lỡ khi
 Giê-su bảo: “Lấy đá đi”
Mác-ta ngăn cản: “Tử thi nặng mùi
Em con mộ bốn ngày vùi”
 Giê-su an ủi chị vui: “Nào Thầy
Chẳng từng nói với chị đây
                               Nếu tin chị sẽ thấy đầy vinh quang”
 Đá lăn cửa mộ rộng toang
Giê-su ngước mắt đàng hoàng thốt ra:
“Lạy Cha, con cảm tạ Cha
Vì Cha quý mến ngọc ngà lời son
 Con biết Cha nhận lời con
Nhưng vì đân chúng vây tròn quanh đây
Nên con nói họ tin rầy
Chính Cha là Đấng-Cao-Dầy sai con”
 Nói xong Chúa lớn tiếng hô:
“La-za-rô hỡi, cửa mồ bước ra”
 Người nằm trong mộ đi ra
Tay chân quấn vải, mặt ma khăn dầy
Giê-su phán bảo: “Cắt dây
Cởi khăn, tháo vải anh đây đi về”
 Nhiều người Do Thái chẳng nề
Về thăm nhà đám đang tề tựu đây
Đám đông chứng kiến chuyện nầy
Điềm thiêng cả thể ông Thầy làm ra
Nhiều người tin kính sâu xa

***********
Giu-se Nguyễn Văn Sướng



THƠ: QUAN PHÒNG HAI CHỮ NHIỆM MẦU & MỞ MẮT NGƯỜI MÙ



Thi Ca Tin Mừng Chúa nhật IV Mùa Chay A

QUAN PHÒNG HAI CHỮ NHIỆM MẦU

Giữa cơn đại dịch(*) hoang mang
Ngập ngừng Chay Thánh bước sang cuối mùa
Phù vân giờ thấm cay chua
Tím hồn lãng tử được thua nhạt nhòa

Bàn thờ chỉ lá không hoa
Hoang đàng nghịch tử về hòa cùng Cha
Chuông chiều vẳng vọng ngân nga
Kinh cầu nào tím thiết tha đợi chờ

Biết đâu Chay cuối ai ngờ
Về thôi khi nắng nhạt mờ chân mây
Dấu thiêng đại dịch cao dầy
Van Lòng-Thương-Xót xuống đầy hồng ân

Cuối Chay giờ đã đến gần
Đỉnh cơn đại dịch ôn thần đẩu đâu
Quan phòng hai chữ nhiệm mầu
Xót thương dân Chúa cơ cầu gian nan

Giữa cơn đại dịch nguy nàn
Hồng ân toàn xá(**) ủi an vỗ về
Huyền siêu thoát khỏi u mê
Xác hồn khỏe mạnh vẹn bề bình an

*********
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(*) Corona Virus (2) 2019-2020
(**) Tòa Thánh vừa công bố Sắc lệnh ban ơn Toàn xá cho một số trường hợp...trong cơn đại dịch

MỞ MẮT NGƯỜI MÙ

Đi ngang, Ngài thấy anh mù
Mới sinh anh đã mịt mù bóng đêm
Các môn đệ hỏi Ngài thêm:
"Thưa Thầy tội lỗi trước thềm của ai
Anh hay cha mẹ đã sai?"
Giê-su giải đáp: "Đúng, sai, việc này
Anh ta chẳng phải mảy may
Mẹ cha cũng chẳng lỗi rày ở đây
Nhưng cho người thấy như vầy
Công trình Thiên Chúa anh rầy tỏ ra
Chúng ta còn phải bôn ba
Thi hành việc Đấng sai Ta ban ngày
Kẻo khi đêm đến rủi thay
Không ai có thể cơ may làm tràn
Bao lâu Thầy ở thế gian
Thầy là ánh sáng thế gian tôn thờ".
Nói xong nhổ xuống đất dơ
Trộn thành bùn xức mắt trơ cho người:
"Si-lô-ác, rửa chớ lười"
(Si-lô-ác nghĩa là người được sai)
Vậy anh rửa đúng lời Ngài
Bỗng nhiên sáng mắt, ban mai tưng bừng
Láng giềng và những người dưng
Trước kia thường thấy anh từng ăn xin:
"Phải đây người vẫn ăn xin?"
Người thì xác nhận: "Đúng in như rằng"
Kẻ thì phủ nhận thẳng băng:
"Khéo mà người giống người chăng, mấy thầy"
Riêng anh quả quyết: "Tôi đây."
Họ liền hỏi: "Vậy, mắt mầy thấy sao?"
Anh ta hồi đáp: "Ôi chao!
Giê-su quả thật tài cao hơn đời
Trộn bùn xức mắt khơi khơi
Si-lô-ác rửa mắt ngời nhìn thâu"
Họ tra: "Ông ấy ở đâu?"
Anh ta đáp lại: "Tôi hầu không hay"
Họ liền dẫn kẻ trước nay
Bị mù, trình diện các thày Pha-ri (sêu)
Nhưng ngày Giê-su thực thi
Nhằm ngày Sa-bát luật ghi rõ ràng
Vậy người Do Thái kỹ càng
Hỏi thêm duyên cớ mắt chàng sáng ra
Anh liền kể lại: "Ông ta
Trộn bùn, thoa mắt, rửa và thấy ngay"
Hợm mình Biệt phái chua cay
Kẻ bàn: "Ông ấy tẩy chay luật truyền
Không tuân giữ luật đã tuyên
Sao Người-Thiên-Chúa oai quyền chính chuyên?"
Người thì: "Một kẻ tội nguyền
Sao làm dấu lạ: Uy quyền Thiên Cung!"
Thế là chia rẽ lung tung!
Họ quay lại hỏi ngượng ngùng anh ta:
"Còn anh, chắc đã nghĩ ra
Về người mở mắt trừ tà cho anh?"
Thật thà anh vội đáp nhanh:
"Người là Ngôn sứ vang danh mong chờ"
Nhưng người Do Thái nghi ngờ
Anh mù ngày trước sao giờ sáng ra
Họ liền cho gọi mẹ cha
Vấn tra: "Anh đúng ông bà đã sinh?
Bị mù từ thưở sơ sinh
Sao giờ mắt sáng, tình hình khúc nôi?"
Họ thưa: "Nó đúng con tôi
Lọt lòng tăm tối chuyện thôi rất buồn
Nhưng giờ mắt thấy sẻ suôn
Chúng tôi không biết ngọn nguồn đầu đuôi
Hay Ai mở mắt xong xuôi
Chúng tôi chẳng biết ngược xuôi thế nào
Nó giờ khôn lớn bay cao
Các ông cứ hỏi ngọt ngào là xong
Nó khai chẳng để trong lòng"
Ông bà nói thế đề phòng người ta
Hội đồng trục xuất ai mà
Cả gan nhận Giê-su là Ki-tô
Cho nên họ nói hàm hồ:
"Hỏi ngay chính nó, gà tồ khai ra"
Một lần nữa họ thẩm tra
Gọi người khi trước mù mà giờ không:
"Anh tôn vinh Chúa thần thông
Chúng ta dư biết về ông Thầy nầy
Một người tội lỗi ngập đầy"
     Anh mù cãi lại: "Ông nầy tội chi,
Hay không có tội tình gì
Phần tôi chỉ biết mình khi trước mù
Mà giờ mắt sáng chỉn chu"
Họ rằng: "Ông ấy lu bu làm gì?
Mắt anh đã mở kiểu chi?"
Bực mình anh đáp: "Chuyện ni nhiều lần
Tôi đây đã nói ân cần
Các ông có chịu nghe lần nào đâu!
Bây giờ muốn nghe từ đầu
Hay là cũng muốn bái đầu môn sinh?"
Họ liền mắng nhiếc: "Yêu tinh
Có mày môn đệ lình xình ông ta
Môn đồ Mô-sê chúng ta
Chúng ta đều biết Chúa ta nói gì
Và ông Mô-sê đã ghi
Nhưng không ai biết chuyện gì Giê-su
Bởi đâu mà đến lù lù"
Anh ta đáp trả: "Tôi ngu đã đành
Các ông cũng chẳng ngọn nghành
Bởi đâu ông ấy tựu thành đến đây?
Thế mà ông ấy cao dầy
Là Người mở mắt tôi rầy mới hay
Chúng ta biết Chúa chính ngay
Lời người tội lỗi thẳng tay loại liền
Phần ai kính sợ Chúa liên
Thi hành ý Chúa nhân hiền trên cao
Ngài nghe kẻ ấy biết bao
Xưa nay chưa có lần nào thiên kinh
    Người mù từ thưở sơ sinh
Được Người mở mắt quang minh trên đời
Nếu không đến bởi Chúa Trời
Thì ông ta chẳng làm trời được đâu"
Họ nguyền rủa kẻ cơ cầu:
"Mày sinh trong tội ngập đầu còn ham
Làm thầy chúng ta sao kham?"
Họ bèn trục xuất anh chàng đáng thương.
Giê-su nghe nói Hội đường
Đồng lòng trục xuất chàng ương bướng này
Gặp anh, Người hỏi anh ngay:
"Con Người, anh có mảy may tin Ngài?"
Anh thưa: "Đấng ấy là ai?"
Giê-su đáp trả: "Chính Ngài là tôi
Người đang nói với anh thôi"
Anh liền sấp mặt: "Tôi tin vô vàn"
Giê-su phán bảo: "Thế gian
Tôi đến xét xử mù tàn được xem
Kẻ thấy lại mù kèm nhèm”
Những người Biệt phái lèm bèm Giê-su:
"Thế ra chúng tôi đui mù?"
Giê-su bảo: "Nếu ông mù lại may
Các ông đã chẳng tội tày
Nhưng giờ ông nói mắt nay vẫn còn
Các ông tội đỏ như son".

**********
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

THƠ: BÁC THỢ MỘC GIU-SE



LỄ THÁNH GIU-SE 19/3/2020

BÁC THỢ MỘC GIU-SE

Con kính chào Bác Giu-Se Thợ Mộc
Hồn nhà con đang thiếu cửa khiêm cung
Nên hằng đêm gió kiêu hãnh vẫn lùa
Nâng con lên đến đỉnh trời ngạo mạn.

Con cũng thiếu một chiếc giường khiết tịnh
Ngày qua ngày ngủ vạ vật bê tha
Hồn trăng hoa ong bướm mấy cho vừa
Đâu biết đến niềm hân hoan trinh bạch.

Xin Bác đóng cho con bàn công chính
Kẻo đời con cứ vặn vẹo cong queo
Một tủ to đựng nghèo khó nước Trời
Để con chất thanh bần cho trong sạch.

Và sau hết một chiếc hòm đa dụng
Đựng đồ nghề phó thác với tin yêu
Chứa dễ thương thầm lặng với vâng lời
Cho con xách mang theo trong cuộc sống.

Con trai hỡi đơn đặt hàng nhiều quá
Phí khá cao để ta tính xem sao
Cửa khiêm cung phải tự hạ vui lòng
Giường trinh khiết năng nguyện cầu chay tịnh...

...Tổng phí tổn một đời con phải trả
Học gương Cha chẳng cánh cũng giống lông
Bất cứ ai cần nội thất tâm hồn
Xin hãy đến cùng Giu-Se Thợ Mộc.
      ----------------------------------------
            Giu-se Nguyễn Văn Sướng


THƠ: XIN ĐỔ XUỐNG HỒNG ÂN & CHUYỆN AI XIN NƯỚC &CHUYỆN BÊN BỜ GIẾNG


Thi Ca Tin Mừng Chúa Nhật III mùa chay A


XIN ĐỔ XUỐNG HỒNG ÂN

Chay đã nửa, Dịch vẫn còn Đại Dịch(*)
Mầu nhiệm nào trên tăm tối mênh mông
Cát bụi nào về cát bụi hư không
Thơ chợt tím khi chiều về chuông đổ

Mùa Chay thánh năm nay nhiều thách đố
Bao hội đoàn bao sinh hoạt ngưng ngang
Giáo đường gầy buồn tĩnh lặng mênh mang
Hoàng hôn tím về se chùng ngọn gió

Xin đổ xuống hồng ân bao phận nhỏ
Đoàn con giờ đang thống hối ăn năn
Giọt lệ rơi mang thao thức muộn mằn
Chừng đã tím gian trần đầy tội lỗi

Xin cho Đại Dịch, tàn đi rất vội
Lời khẩn cầu nài nẳng thấu tai Cha
Để đoàn con ca tụng khắp bao la
Và màu tím lại dịu dàng Chay thánh.

***********
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(*) Đại dịch toàn cầu CoVid 19 (2019-2020)

CHUYỆN AI XIN NƯỚC

Bên bờ Gia-cóp giếng xưa
Lặng nghe Kinh Thánh một trưa năm nào
Chuyện Ai xin nước ngọt ngào
Chuyện ai nhận lại muôn cao Thánh Thần

Người xin ban tặng Hồng ân
Người cho được nhận bội phần Thánh Linh
Nước huyền nhiệm, nước hằng sinh
Uống không khát nữa hiển vinh muôn đời

Chỉ là chút nước giếng khơi
Thành ơn Cứu độ cao vời muôn dân
Ngài là mạch nước Hồng ân
Thỏa lòng khao khát nhân trần ngóng trông

Qua thời mù quáng, viễn vông
Từ nay khép lại hư không mịt mờ
Đời làm con Chúa như mơ
Trần gian nỗ lực đợi chờ Thiên cung.

*********
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

CHUYỆN BÊN BỜ GIẾNG 

Bên bờ Gia-cóp giếng xưa
Giê-su ngồi nghỉ giữa trưa mệt phờ
Một người phụ nữ bơ vơ
Sa-ma-ri đến tình cờ chuyện chung
Giê-su xin chút nước dùng
Còn môn đệ đã ung dung vào thành
Người đàn bà cũng đành hanh:
“Ông là Do Thái lại đành xin tôi
Tiếp giao cắt đứt lâu rồi”
Giê-su phán bảo: “Chị ôi, nếu mà
Hồng ân cho chị nhận ra
Người đang xin chị nước là Ai đây
Mau mau chị sẽ xin Thầy
Và Người cho chị dư đầy nước thiêng
Nước hằng sống làm của riêng”.
Chị thưa: “Ông chẳng gầu riềng, giếng sâu
Nước hằng sống lấy ở đâu?
Ông hơn tổ phụ trên đầu chúng tôi
Người cho giếng nước dào dồi
Cả người, con cháu cùng ngồi dùng chung”
Giê-su giải thích: “Cuối cùng
Nước này ai uống thủy chung khát hoài
Nước tôi cho sẽ nguôi ngoai
Không còn khát nữa mạch hoài vọt lên
Đời đời sự sống vững bền”
Chị vừa nghe chuyện thốt rên: “Thưa Ngài
Xin cho nước ấy để xài
Hầu không khát nữa, đường dài giếng sâu”
 “Đi kêu chồng chị đến hầu”
 “Chồng tôi chẳng có” chị lầu bầu thưa.
Giê-su bảo chị: “Chồng chưa
Năm đời chồng trước chẳng vừa chia tay
Còn người hiện tại không may
Cũng không chính thức danh này thuận ngôn”
Chị thưa: “Thầy đúng sứ ngôn!
Cha ông tôi đã lập ngôn phụng thờ
Chúa Trời trên núi này cơ
Các ông lại nói: Đền thờ Gia-liêm(Je-ru-sa-lem)
Chính nơi phụng tự uy nghiêm”
Giê-su dạy: “Chớ tị hiềm, tin Ta
Đến giờ thờ phượng Chúa Cha
Không là núi nọ hay là Gia-liêm(Je-ru-sa-lem)
Các ngươi chẳng biết Uy Nghiêm(Chúa Trời)
Chúng tôi thờ Đấng Uy Nghiêm tỏ tường
Vì ơn cứu độ rạng đường
Đến từ Do Thái định chương ngàn đời.
Nhưng giờ đến, lúc này thời
Người thờ phượng hợp ý Trời là đây
Thờ trong thần khí cao dầy
Thờ trong sự thật dư đầy về Cha
Như vầy hợp ý Chúa Cha
Chúa là Thần Khí người ta phụng thờ
Thờ trong Thần Khí vô bờ
Thờ trong sự thật từ giờ trở đi”
Chị thưa: “Đấng gọi Mê-si(a)
          Đức Ki-tô đến những gì Ngài loan
Chúng tôi biết được hoàn toàn”
Giê-su nhìn chị hân hoan nhẹ lời:
“Người đang nhìn chị cất lời
Chính là Đấng Ấy! là Lời Muôn Cao”
Các môn đệ khi trở vào
Ngạc nhiên khi thấy Thầy chào chị ta
Không ai dám hỏi rầy rà
Thầy cần chi vậy? hay là nói chi?
Vò nước bỏ lại kể gì
Chị ta hăng hái chạy đi vào thành:
 “Đến mà xem, đến cho nhanh
Một người biết tỏ ngọn nghành đời tôi
Ki-tô không khéo đây rồi!”
Mọi người nghe chuyện kéo lôi gặp Ngài
Các môn đệ dọn sơ sài:
“Mời Thầy dùng bữa đường dài đơn sơ”
Chúa nói: “Lương thực Ta chờ
Anh em không biết không ngờ đâu ra”
Môn đệ cùng nhau vấn tra:
“Hay là ai đã chế pha cho Thầy?”
Đức Giê-su nói: “Vậy đây
Thức ăn Thầy muốn là vầy: Ý Cha.
Thi hành ý Đấng Sai Ta
Hoàn thành công việc Cha ra cho Thầy.
Anh em đã nói như vầy
Còn bốn tháng mới gặt đầy đó sao
Nhưng Thầy bảo thật ngước cao
Lúa đồng vàng chín gặt vào cho mau
   Tiền công thợ gặt trước sau
Hoa màu thu tích cùng nhau sống đời
Kẻ gieo người gặt thảnh thơi
Câu thành ngữ thế từng lời đúng thay
Người gieo kẻ gặt thật hay
Thầy sai gặt hái liền tay những gì
Anh em chẳng vất vả chi
Người ta đã cấy gieo khi đầu mùa
Bây giờ thành quả chẳng mua.”
Người Sa-ma(ri) ngoại chen đua tin Ngài
Vì lời chị nọ một hai
“Đời tôi Ngài nói không sai điều gì”
Gặp Ngài họ mới nằn nì
Xin Người ở lại bõ thì khát khao
Số tin vì thế tăng cao
Gặp người phụ nữ xôn xao họ bàn:
“Lời chị giờ chẳng liên can
Chính Ngài dạy dỗ bảo ban lời vàng
Thật Ngài cứu độ trần gian”…

***********
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

THƠ: HUYỀN SIÊU MÃI MÃI HUYỀN SIÊU



HUYỀN SIÊU MÃI MÃI HUYỀN SIÊU

Tím buồn một dải “Ruy-băng”(*)
Cành khô gầy guộc ai giăng hài hòa
Cách tân, cổ kính giao thoa
Bàn thờ chỉ lá, không hoa, dịu dàng

Chay về, Dịch(**) vẫn theo sang
Nhiệm huyền mờ tỏ mênh mang quan phòng
Dẫu là đường thẳng, lối cong
Trần gian tro bụi khát mong tình Trời

Tím lên điệu hát chơi vơi
Trầm trầm nài nẵng tím lời kinh than
Gió đưa tím nhẹ mơn man
Giáo đường nghiêng bóng tím lan chuông chiều

Huyền siêu mãi mãi huyền siêu
Tình yêu mãi mãi Tình yêu nhiệm mầu
Chay về, đại dịch, rầu rầu
Câu thơ chợt tím giọng sầu bâng khuâng.

********
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(*) Dải vải dài và hẹp dùng để buộc trang trí...
(**) Đại dịch toàn cầu CoVid 19 (2019-2020)