Trang

THƠ: DUNG MẠO TÌNH YÊU



DUNG MẠO TÌNH YÊU
  

Tình Yêu: Có diện mạo rồi
Nằm trong Máng Cỏ Hang Hôi tồi tàn
Bé Thơ một thuở lầm than
Rét run nhục thể cơ hàn gió sương

Tình Yêu: Nay hóa thành Đường
Con Đường duy nhất phi thường Trời cao
Chẳng còn Đường Cứu độ nào
Hay người hướng đạo ngọt ngào trần gian

Tình Yêu: Sự thật ngút ngàn
Thật như mong đợi thỏa tràn tâm linh
Không như bánh vẽ giả hình
Tình Yêu: Sự Thật hằng sinh tuyệt vời

Tình Yêu: Sự Sống đời đời
Sống đầy sung mãn rạng ngời vinh quang
Tình Yêu: Cha tặng trần hoàn
Chính người Con Một vẹn toàn Giê-su

Tình Yêu: Diện mạo chỉn chu
Giê-su hằng sống thiên thu rạng ngời
Tình Yêu: Dung mạo tuyệt vời
Giờ ai cũng thấy Ngôi Lời: Giê-su

************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng


CHÙM THƠ GIÁNG SINH



NGÀY XƯA,  HAI CHỮ NGÀY XƯA

Ngày xưa hang lạnh, máng hôi
Bò, chiên, đón tiếp. Chúa, tôi, cơ hàn
Dế, trùng ran tiếng thở than
Tuyết rơi lấp lối, gió van đêm dài

Ngày xưa nhục thể Ngôi Hai
Một lần nếm trải trần ai tội tình
Thinh không lặng ngắt thiên đình
Ngỡ ngàng nghe Bé thình lình khóc vang

Ngày xưa vào một đêm vàng
Huyền linh lịch sử sang trang diệu kỳ
Thần, Thần, tấu khúc mê ly
Người, người dệt mãi ca thi địa đàng

Ngày xưa, hai chữ mênh mang
Trời nghiêng xuống đất dịu dàng biết bao
Mối tình mầu nhiệm ngàn cao
Hóa Công một thuở ngọt ngào Bé thơ

Ngày xưa ngây ngất như mơ
Trần gian bái gối lạy thờ Hài nhi
Giọt lòng lóng lánh tràn mi
Ngày xưa còn mãi huyền vi khôn vời…

***********************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

NHỚ CHĂNG KỶ NIỆM


Khôn ngoan một thuở xuống đời
Để cho nhân thế lên Trời cao sang
Đồng không hang tối phũ phàng
Máng rơm tiết giá bẽ bàng canh thâu

Khôn ngoan một thuở nhiệm mầu
Quê nhà hắt hủi cơ cầu gió sương
Mặc vào nhục thể tang thương
Đêm nay xó chợ đầu đường gởi Thân

Khôn ngoan một thuở ân cần
Sẻ chia số phận cơ bần hàn vi
Chẳng ai còn thấy uy nghi
Con Ông Thợ Mộc lấy gì cao sang

Khôn ngoan một thuở đồng hàng
Đồng bàn tội lỗi ngỡ ngàng thế nhân
Thiên cung muôn thuở tần ngần
Nhớ chăng kỷ niệm một lần dương gian

***********************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng



AN BÌNH KHẮP CHÚNG

Hân hoan mừng Chúa giáng trần
Đèn treo hoa kết thôn gần xóm xa
Tiệc khuya, cãi sớm, ái chà
Giáng Sinh mầu nhiệm hóa ra xem thường
Chúa ôi, tục hóa muôn phương
Hai ngàn năm lẻ vẫn dường hôm qua
Người ta vẫn cứ bê tha
Người ta vẫn cứ mặn mà thế gian
Tỷ như lễ hội muôn ngàn
Nên hồn đâu có bình an chân thành…

Xin ban nhân thế lòng thanh
An bình khắp chúng, vinh Danh Chúa Trời.

*****************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

BÊ-LEM

Bê-lem đêm ấy tuyết êm nhung
Gió hú đồng hoang phủ mịt mùng
Sương giá căm căm đầy rét mướt
Trăng sao khép mắt lịm không trung

Đồng không mông quạnh quá thê lương
Lối xóm hoang vu đến lạ thường
Ai biết đêm này đêm trở dạ
Dương trần lịch sử đã sang chương

“Lời” thành nhục thể xuống nơi đây
Sinh hạ trong hang đá đọa đầy
Chỉ có chiên bò dâng chút ấm
Rơm chăn máng nệm giá sương vây

Canh khuya lặng lẽ tuyết sương rơi
Từ bỏ cao sang gánh phận đời
Cùng cực lầm than hòng cứu thế
Hai ngàn năm lẻ vẫn chơi vơi

Bê-lem nhỏ bé rất khiêm nhu
Êm ái cung lòng ngọt tiếng ru
Dấu ấn tình Trời thương mến đất
Dịu dàng vương vấn đến thiên thu.

***************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

CON CHÚA XUỐNG ĐỜI

Du dương giọng sáo cao vời
Đưa Con Thiên Chúa bỏ Trời xuống đây
Vi vu gió đón, lạnh đầy
Tuyết rơi sương giá, mây bầy thêm hơi
Đêm nay Con Chúa bỏ Trời
Đồng hoang hang tối bến đời quạnh hiu
Vẳng canh vắng, tiếng liu riu
Giọt lòng run rẩy dặt dìu nhặt khoan
Không xa giá, chẳng kiệu loan
Bần hàn một thuở Khôn Ngoan xuống đời!

***********
Giu-se Nguyễn văn Sướng.

CHÚA GẶP CHƯA?

Sinh Nhật vẫn còn mãi tháng năm
Đây lòng hang lạnh vẫn căm căm
Hai ngàn năm lẻ làm ly khách
Trên chính quê nhà lúc ghé thăm.

Còn có Mẹ Cha với chốn xưa
Dâng hơi thở ấm có chiên, lừa
Giáng Sinh nay đến trên trần thế
Hơi ấm nhân tình Chúa gặp chưa?

Náo nức đèn treo đón Giáng Sinh
Hân hoan Lễ Hội Chúa an bình
Sao còn thù hận, còn chia rẽ?
Còn tóc tang hoài, mãi chiến chinh!

Thiên Chúa vinh Danh chốn thẳm xanh
Bình an dưới thế sống ngay lành
Hòa bình chưa đến vì đâu nỗi?
Chúa tận muôn trùng chẳng hiển Danh!

***************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng.


HAI HANG GHẺ LẠNH

Hang xưa Chúa xuống, âm thầm
Hang lòng hiện tại vô tâm hững hờ
Hang xưa hôi hám nhớp nhơ
Hang lòng tội lỗi mịt mờ đam mê

Hai hang ghẻ lạnh ê chề
Sao Ngài chọn lấy chẳng chê chẳng từ
Thiên đàng vinh hiển hoan cư
Trần gian bạc ác tự tư ngập tràn

Chúa đem ơn xuống bình an
Bởi Ngài là Chúa cao ngàn xót thương
Hang con dâng chút trầm hương
Là lòng thống hối tầm thường lẻ loi

Hang con dâng chút mặn mòi
Chút lòng yêu mến nhỏ nhoi khốn cùng
Tình Trời xuống tự Thiên cung
Hang lòng con đón Cửu Trùng hân hoan.

**************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

GIÁNG SINH MỘT THUỞ ĐỒNG HOANG

Đồng không thoảng tiếng Trẻ vang
À ơi dịu ngọt khẽ khàng Mẹ ru
Hang sâu ánh nến tù mù
Giọt đêm tí tách gió thu lạnh lùng

Nhiệm huyền ai thấu cho cùng
Trần gian chẳng biết Thiên cung ngỡ ngàng
Đói lòng kìa Chúa khóc vang
Người cho Chúa bú, trang vàng sử xanh!

Tấm chăn áo Mẹ mong manh
Cửa hang gió lộng Cha canh thú rừng
Cảnh khuya ai vẽ rưng rưng
Nghèo ni chưa gặp ai ưng bao giờ!

Tối tăm vắng cả trăng mơ
Nỉ non trùng dế Bé Thơ say nồng
Giáng Sinh một thuở đồng không
Ngàn năm nhớ mãi đêm đông xuống trần.

*************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

HANG LÒNG CON DỌN

Con dọn hang lòng đón Bé Thơ
Đêm nay Con Chúa xuống bơ thờ
Lòng còn tội lỗi nên tăm tối
Con Chúa phải đày chốn nhớp nhơ.

Chật chội hang con ích kỷ thừa
Hám hôi dục vọng mãi chưa bưa
Giá băng thù oán còn chưa đã
Hợm hĩnh kiêu căng mấy chẳng vừa.

Xin Chúa xuống lòng tác thánh con
Trả lòng trinh bạch trái tim son
Thắp lên lửa mến lùa hơi ấm
Xua giá lòng con hết mỏi mòn.

Hang đá lòng con sẽ ấm thêm
Chúa sinh trong cảnh rất êm đềm
Lòng con máng cỏ thay nôi ấm
Đầu gối tim con Chúa ngủ êm.

**************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

CÓ MỘT TÌNH YÊU NHƯ THẾ

Đêm đông hiu quạnh trong Hang
Tuyết đem giá buốt gió mang lạnh lùng
Dế trùng hợp tấu cao cung
Chiếu giường máng vụng, chăn mùng cỏ hôi

Tình-Yêu, muôn thuở cao ngôi
Lênh đênh bèo dạt mây trôi nhiệm mầu
Đoạn trường nhục thể cơ cầu
Vui buồn san sẻ dãi dầu nhân sinh

Tình-Yêu, rực rỡ bình minh
Đồng hoang tăm tối, hiển vinh chốn nào?
Bé thơ đã phận lao đao
Thương thay một thuở Ngàn-Cao xuống trần

Tình yêu, trời biển khoan nhân
Bê-lem gió tuyết một lần đến đây
Đón nghênh, xơ xác cỏ cây
Bò, chiên nghi vệ cho đầy thê lương

Đêm nay Chúa cả thiên đường
Rét run thơ bé tuyết sương chín chiều
Nhiệm mầu nhục thể huyền siêu
Trời đang giải nghĩa mỹ miều Tình-Yêu.

*******************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng


HÓA CÔNG MỘT THUỞ

Rơm hèn máng mọn làm nôi
Lạnh lùng hang tối Chúa tôi xuống trần
Lẻ loi một ánh tinh vân
Đồng không mông quạnh gió vần tuyết sương
Cơ hàn chọn kiếp tang thương
Gian trần cúi mặt thiên đường khép môi
Lắng trong xào xạc núi đồi
Thở than trùng dế bồi hồi trăng sao
Giáng Sinh mầu nhiệm ngàn cao
Hóa Công một thuở nghẹn ngào đêm sương.

**************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

KHÔN NGOAN MỘT THUỞ

Khôn ngoan một thuở xuống đời
Để cho nhân thế lên Trời cao sang
Đồng không hang tối phũ phàng
Máng rơm tiết giá bẽ bàng canh thâu

Khôn ngoan một thuở nhiệm mầu
Quê nhà hắt hủi cơ cầu gió sương
Mang vào nhục thể tang thương
Bơ vơ xó chợ đầu đường gởi Thân

Khôn ngoan một thuở ân cần
Sẻ chia số phận cơ bần hàn vi
Chẳng ai còn thấy uy nghi
Chẳng ai còn thấy nể vì Hóa Công

Khôn ngoan một thuở ra không
Vì yêu nhân thế gánh gồng tội khiên
Thảm thương mặc phận Con Chiên
Khôn ngoan một thuở dại điên vì người.

*****************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

MỘT LẦN NHỤC THỂ

Tuyết sương vần vũ ngoài song
Dương trần lạnh lẽo long đong lữ hành
Vĩnh Hằng mặc lấy mong manh
Đồng hoang hang lạnh năm canh phũ phàng

Tình Yêu đổi lấy bẽ bàng
Nhân tình ghẻ lạnh ngỡ ngàng Bê-lem
Người ơi hãy đến mà xem
Bé Thơ cơ cực tèm nhèm máng hôi

Hang hèn trùng dế ỉ ôi
Tù mù đốm lửa soi Ngôi-Con-Trời
Hóa Công một thuở xuống đởi
Mọn hèn thầm lặng thay lời yêu thương

Trần gian tình sử sang chương
Trời làm con Đất! Phi thường biết bao
Kiếp nhân sinh quá ngọt ngào
Muôn loài chỉ một vượt cao nhiệm mầu

Bê-lem đêm ấy cơ cầu
Đời đời nhân thế sang giầu huyền vi
Hóa Công muôn thuở uy nghi
Một lần nhục thể khắc ghi ngàn đời

*****
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

ƠN GIÁNG SINH

Không Giáng Sinh, trần gian thành tuyệt vọng
Đâu con đường con dấn bước tin yêu
Đâu cậy trông khi nắng tắt bao chiều
Và đêm tối về gieo niềm khiếp hãi

Không Giáng Sinh đừng mơ người hối cải
Bao ngã đường bao huyễn hoặc xa xôi
Và từng vua từng thời điểm lên ngôi
Cho ngày tháng dần trôi hoài khát vọng

ÔI, Giáng Sinh, ơn Trời, ơn cực trọng
Cuộc sống thành đầy ý nghĩa cho con
Khát vọng giờ là khát vọng vàng son
Và hạnh phúc chảy tràn trong huyết mạch

ÔI, Giáng Sinh, dắt dìu người lữ khách
Đường dương gian nào đầy ải nhân gian
Bát Phúc kia bàng bạc khắp mây ngàn
Và Sống Lại là vinh quang Thập Giá

No-en Trời Giáng Sinh trong hang đá
Tiết giá nào ngăn ấm áp đêm đông
Tình Yêu giờ ấp ủ kiếp hư không
Ơn Giáng Sinh, ơn tình Trời bất diệt

*****
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

HÓA CÔNG MỘT THUỞ GIÁNG TRẦN

Đồng không một tiếng Trẻ vang
Dịu dàng Mẹ dỗ, khẽ khàng Cha ho
Dế, trùng, ran tiếng nhỏ to
Vi vu gió rít, phì phò bò, chiên

Tối tăm phủ bóng khắp miền
Lẻ loi mờ ánh sao xiên mịt mùng
Trong Hang bày cảnh khốn cùng
Tù mù đốm lửa, lạnh lùng ba Thân(*)

Hóa Công một thuở giáng trần
Chọn nơi hèn hạ ân cần hiển linh
Khôn ngoan trần thế, rẻ khinh
Phũ phàng thông thái, ghẻ tình quay lưng

Xót xa một giọt rưng rưng
Cho lòng chìm lặng ngập ngừng cung thương
Hài Nhi, Chúa cả Thiên đường
Đêm nay run rét giá sương cơ hàn.

**************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(*) Chúa Hài Đồng, Đức Mẹ và Thánh Giu-se

TƠ LÒNG MẤY SỢI.


Bính boong, chuông réo vang lừng
Hoa treo đèn kết tưng bừng Giáng Sinh
Đêm là đêm thật uy linh
"Vinh Danh Thiên Chúa, an bình thế nhân"

Gió đưa Con Chúa giáng trần
Tuyết nâng xa giá, mây vần kiệu loan
Cơ hàn nghênh đón Khôn Ngoan
Rộn ràng trùng dế hân hoan chiên bò

Canh khuya sương giá co ro
Đồng hoang vẳng tiếng Cha ho khẽ khàng
À ơi tiếng Mẹ dịu dàng
Ru Tình Yêu giấc thơ vàng êm vui

Ai không nhỏ lệ bùi ngùi
Thương Gia Thất Thánh lui cui hang hèn
Ngàn năm mấy thuở bon chen
Để Tình Yêu phải mọn hèn đắng cay!
-----------------------------------
Giu-se Nguyễn Văn Sướng.

SỨ ĐIỆP PHÚC ÂM

Đèn kết hoa treo khắp phố phường
Giáng Sinh nhộn nhịp Giáo như Lương
Rộn ràng nhạc cất tưng bừng quá
Đêm Thánh ai người chẳng vấn vương.

Sứ điệp Phúc Âm đến ngợp lòng
Tin Mừng Cứu độ thỏa trông mong
Hai Thiên niên kỷ ghi tình sử
Trần thế Chúa thương thoát diệt vong.

Hang đá ngày xưa Chúa náu nương
Hang lòng nay dọn với yêu thương
Bình an dưới thế người ngay chính
Thiên Chúa vinh Danh sáng tỏ tường.

Mừng Chúa Giáng Sinh, ngập sướng vui
Lòng con vẫn gợn chút bùi ngùi
Bao người chưa đón Tin Mừng nhỉ
Chưa biết Giê-su, vẫn ngủ vùi?

Sứ điệp Phúc Âm báo miệt mài:
“Giê-su là chính Đấng Thiên Sai
Còn tìm đâu nữa, ngờ chi nữa
Mau đến bái thờ hỡi những ai”.

****************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

THƠ: MƯA GIÓ LẠNH THEO VỌNG VỀ HỘI NGỘ





MƯA GIÓ LẠNH THEO VỌNG VỀ HỘI NGỘ


Tím Vọng về, mùa ngập tràn hy vọng
Thời gian còn, còn cơ hội ai ơi
Đêm chưa lên là còn ánh mặt trời
Hoang địa nào còn vang lời hồng phúc

Phù hoa hỡi phù hoa, người thế tục
Trăm năm kìa, chớp mắt đã qua đi
Bao luống công chung cuộc cũng một thì
Sao chẳng đoái chuyện vĩnh hằng thiêng thánh!

Vọng lại đến tím đợi chờ hoang lạnh
Sửa con đường đón Chúa đến cho nhanh
Bạt đồi cao lấp hố trũng tâm thành
Ơn cứu độ tràn trề như thác lũ

Sửa tâm hồn, sửa lối mòn thói cũ
Cảm thông đi bao cơ cực lầm than
Sẻ chia ai vương đau khổ bần hàn
Chúa sẽ đến ban hồng ân cứu độ

Mưa gió lạnh theo Vọng về hội ngộ
Nghoảnh lại nhìn, kìa Lãng tử phong sương
Hẹn cố hương nhịp vui bước dặm trường
Ngày gặp lại cho lệ mừng ràn rụa.

**************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng



THƠ: BÊN ĐỜI CÒN VỌNG MÃI & BIẾT ĐÂU ĐÂY VỌNG CUỐI ĐỜI



THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT II VỌNG C 2019

BÊN ĐỜI CÒN VỌNG MÃI

Mưa lành lạnh mờ Thánh đường, mùa Tím
Gió hắt hiu xào xạc lũ cây, thu..
U ám mây trời nặng thấp tù mù
Vọng lại đến đem gió mưa vần vũ

Tím dịu dàng mùa thiết tha, màu cũ
Giọt đàn quen nào ngân mãi khát khao
Năm theo năm chồng chất nỗi ngọt ngào
Vọng Quang Lâm, ngày chảy tràn ân phúc

Tím khẽ khàng mơ màng trên Lễ phục
Giọng kinh chiều chừng tha thiết rưng rưng
Tiếng chuông ngân hình như cũng ngập ngừng
Bài ca Thánh nỉ non niềm nhung nhớ

Ai thấm thía thế gian đời tạm bợ
Chiều chậm ngồi tìm chút nắng ngẩn ngơ
Tím thủy chung màu son sắt đợi chờ
Vọng ơi Vọng, bên đời còn Vọng mãi.

********
Giu-se Nguyễn Văn Sướng


BIẾT ĐÂU ĐÂY VỌNG CUỐI ĐỜI

Tiền Hô một thuở còn vang
Tự tân cải quá dọn đàng Chúa đi
Đường ngay nẻo chính khắc ghi
Công bình bác ái thực thi lan tràn

Đồi cao lũng thấp, sẻ san
Vinh danh Chúa cả bình an thế trần
Hai ngàn năm lẻ còn gần
Lời Ai hoang địa ân cần thiết tha

Vẫn đang thời khắc mặn mà
Còn thời Cứu Độ hải hà Chúa thương
Tiền Hô một thuở dọn đường
Nhắc người lạc lối hoàn lương tìm Trời

Biết đâu đây Vọng cuối đời!
Đây thời thuận tiện ai ơi tạc lòng
Dọn lòng đón Chúa trinh trong
Ngày về gặp Chúa khát mong vợi vời.

**********
Giu-se Nguyễn Văn Sướng



CHUM THƠ MÙA VỌNG



MƯA BUỒN CHIỀU VỌNG

Vọng đến con còn đứa bé hư
Bao năm Cha đợi vẫn ngần ngừ
Vọng là Cha vọng, con đâu vọng
Nghịch lý muôn đời chốn thế cư!

Vọng đến rồi đi có thấy chi
Đường cong lối quẹo vẫn ôm ghì
Đồi cao lũng thấp còn chưa bạt
Khúc khuỷu gập ghềnh những lối đi

Nào Vọng, nào Chay, ngóng với mong
Đợi chi đợi mãi héo hon lòng
Qua đi ơn Chúa theo dòng nước
Đục mãi đâu còn biết đến trong!

Mưa gió về theo mỗi Vọng buồn
Mơ hồ, chuông lẫn dưới mưa tuôn
Đường trần mỏi gối nghe lòng lạnh
Lãng tử chiều nay nhớ cội nguồn.
**************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng


VỌNG TÍM

Tím theo mưa gió, Vọng về
Giáo đường chuông đổ lê thê tím chiều
Se se ngọn tím liêu xiêu
Tím lên Cung Thánh tình yêu đợi chờ
Tím màu áo Lễ huyền mơ
Vọng ơi, Vọng tím câu thơ ngàn đời
Mỗi năm mỗi Vọng tím ơi
Vọng Ai, Ai Vọng tím lời kinh than
Nhẹ vương tím cả giọt đàn
Tìm hồn lãng tử tím van Vọng chờ.
**************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng


TIẾNG HÔ NHỎ BÉ

Vọng buồn một tiếng hô vang
Lẻ loi sa mạc phũ phàng nhân gian
Trầm trầm dịu tiếng kinh than
Thì thào lau sậy vỉ van gió đồi

Tiếng hô nhỏ bé xa xôi
Phù hoa tất bật thương ôi lặng chìm
Khô cằn sa mạc con tim
Biết đâu chân lý mà tìm yêu thương

Tiền Hô một thuở chỉ đường
Tiếng kêu hoang địa bốn phương tìm về
Thế trần thoát vượt bến mê
Dọn đường Chúa đến vẹn bề chiên ngoan.

****************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

MÙA VỀ VỚI MƯA

Mùa về với những cơn mưa
Tím màu phẩm phục ngàn xưa đợi chờ
Một lần Ngài đến như mơ
Để mùa trông đợi bơ thờ về sau
Mưa bôi trắng xóa một màu
Giục lòng sám hối đớn đau tìm về
Kinh cầu nài nẵng lê thê
Xin người lạc lối lỗi thề ăn năn
Mưa như xoa dịu trở trăn
Trời cao khứng xóa lăn tăn tội tình.

************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

VỀ, VỀ NHÉ.

Tím trải mùa nhẹ buồn đời lữ thứ
Ai trở về mà nước mắt rưng rưng
Hồn quê xa lòng nhung nhớ chẳng từng
Trong gió thoảng mơ hồ lời kêu gọi.

Chút le lói ăn năn nào còm cõi
Người nghoảnh nhìn đường gió bụi tang thương
Ước mơ xưa giờ cũng đã tầm thường
Đi đâu nữa, loanh quanh đời cũng mệt.

Những vấp ngã hằn sâu đầy dấu vết
Mỗi chiều về nhức nhối cứa trong tim
Buồn dâng lên vạt nắng tắt lặng chìm
Đợi chi nữa mà chẳng về chân hỡi.

Giáo đường tím tiếng kinh cầu chờ đợi
Trở về thôi ngày đã lịm hoang vu
Tiếc nuối chi một khoảng tối tình thù
Bên gối Chúa, gục đầu nghe nức nở.

Tím phẩm phục dịu dàng màu nhắc nhở
Xé lòng ra mà băng bó tâm can
Yêu thương dâng tím ngát nhuộm cung đàn
Về, về nhé, tím thì thầm giọt nhịp.

*****************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

TRỜI CAO XIN ĐỔ NGÀN SƯƠNG

Trời cao nghe hỡi, lời xin
Vực nâng an ủi niềm tin bơ thờ
Hoang vu trắng nỗi đợi chờ
Tím màu trông đợi mịt mờ tăm mây
Sương bầy theo gót lưu đầy
Úa vàng dưới ruộng héo gầy trên nương
Trời cao xin đổ ngàn sương
Xin mây công chính mưa thương yêu về
Địa cầu thoát khỏi cơn mê
Hoa lòng nở rộ xum xuê trái hồn
Thế trần đã thấu dại khôn
Ngày đêm khắc khoải bồn chồn đợi mong
Mưa nguồn Cứu-Chuộc tinh ròng
Đất hồn khô hạn muôn lòng khấn van.

****************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

MÙA TRÔNG ĐỢI

Tím lại về mơ màng trên phẩm phục
Lá chia cành nhẹ tím lúc sang đông
Gió se se tím lạnh khói bềnh bồng
Mùa lại đến đem tím ùa lặng lẽ

Câu kinh chiều tím lòng ai nhè nhẹ
Giáo đường gầy nghiêng bóng tím trơ vơ
Mưa che thêm xóm đạo tím mịt mờ
Đâu tím đợi mà hồn ai ngong ngóng

Thánh Giá cao tím nền trời in bóng
Tiếng chuông hồi lịm tím vút không gian
Tím hồn ai thấm đẫm những giọt đàn
Mùa ân phúc, mùa dịu dàng màu tím

Tím khẽ khàng câu kinh cầu ngọt lịm
Mầu nhiệm nào nhắc nhở tím yêu thương
Thơ say cung điệu tím đến lạ thường
Huyền ảo tím phủ đầy mùa trông đợi.

*******************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

  
NHƯ HOANG MẠC CHỜ MƯA


Con đốt đuốc soi tìm mình trần trụi
Giữa nẻo đường trần thế đứng lơ ngơ
Tháng năm trôi mòn mỏi đã mệt phờ
Mà đêm tối mịt mù màu hoang vắng

Chúa trồng con đâu mong tìm quả đắng
Trắng tay hoài dầu ân phúc no dư
Bao chuyến qua còn đứng mãi chần chừ
Còn lưỡng lự? Còn ngần ngừ nấn ná?

Con tự hỏi sao còn chưa đáp trả?
Khi lòng hoài khát vọng những cao siêu
Khi bâng khuâng trống vắng biết bao chiều
Tìm chi đó, đợi chi mà quyến luyến

Như hoang mạc chờ mưa về thỏa nguyện
Đất khô cằn mong sương sớm thâu đêm
Con đợi Ai hồn chín nẫu ngọt mềm
Xin kíp đến Ai kia Người hãy đến

Trời cao hỡi sương sa Người đáng mến
Mưa nguồn về tuôn đổ Đấng Công Minh
Con nay đang hoài khao khát ân tình
Mùa trông đợi tím mong chờ khát vọng.

***************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng


THỜI HỒNG ÂN CỨU ĐỘ


Hãy sám hối và bỏ đàng tội lỗi
Rìu sắc kề sát gốc chớ coi khinh
Đây, thời gian thuận tiện để soi mình
Cây không quả chặt phăng cho vào lửa.

Còn rộng mở thì mau len vào cửa
Kẻo khóa rồi đấm ngực ích chi đâu!
Thời Hồng-ân Cứu-độ rất nhiệm mầu
Đừng lần lữa mau ăn năn trở lại.

Chớ suy tưởng theo lối đường cuồng dại
Xiêu đằng nào ngã đằng ấy sai chi
Ngày không đi đêm chợt đến còn gì
Lù lù thấy quan tài mới nhỏ lệ.

Thoảng hoang địa bao ngàn năm vẫn thế
Đâu hẳn rằng lời ấy nói cho tôi
Ran bên tai Tên Cám Dỗ chài mồi:
“Giây phút cuối gương Trộm Lành bắt chước!”

Phù vân cả, một cuộc đời xuôi ngược
Lãi thế gian chính mình thiệt, dại không?
Đời chóng qua tựa hoa cỏ ngoài đồng
Nơi nó mọc có còn chăng vết tích!

Mau sám hối cho đời ra ơn ích
Ngày đơm hoa đêm kết trái yêu thương
Hòng mai sau vinh phúc cõi thiên đường
Đạt cùng đích Chúa mong người hạnh phúc.
---------------------------------------
Giu-se Nguyễn Văn Sướng.


XIN TRỜI ĐỔ XUỐNG SƯƠNG MAI


Xin Trời đổ xuống sương mai
Đất khô hoang phế năm dài khóc than
Còn đâu chim hót râm ran
Hồng phô sắc thắm Huệ lan ngạt ngào!
Hương Nam khô héo trên cao
Vẳng theo tiếng gió đàn nào kêu thương
Gia-liêm nài nẳng canh trường
Xin mưa Cứu Chuộc xin sương ân tình
Lạy Trời mưa Đấng Cứu Tinh
Vinh danh Chúa Cả an bình thế nhân.
---------------------------------
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

HÃY TỈNH THỨC.


“Người ta cứ uống ăn và thỏa thích
Thuở Nô-ê cảnh báo sắp thiên tai
Rồi nước dâng hồng thủy khắp dặm dài
Cuốn phăng cả chẳng còn gì trên đất!

Ngày Con Người quang lâm là bí mật
Như chớp giăng lóe giật suốt đông tây
Và vinh quang rực rỡ giữa tầng mây
Để phán xét người lành và kẻ dữ.

Kìa thiện ác đối đầu sinh và tử
Hai người trên một ruộng sẽ phân ly
Một đem đi một bỏ lại ly kỳ
Hãy tỉnh thức! Ngày giờ nào, ai biết.

Khi gia chủ biết ngày giờ cấp thiết
Ắt hẳn rằng trộm đạo hết mong chi
Vì ông canh, không để mất vật gì
Hãy tỉnh thức, sẵn sàng chờ Chúa đến”

Hai ngàn năm liệu có còn tình mến
Lời dặn xưa còn ghi khắc trong tâm
Thế gian ru ngào ngọt giấc mê lầm
Còn tỉnh thức đợi Chúa về không nhỉ?

Đợi Chúa đến với tâm hồn hoan hỉ
Đèn thắp lên là Lời Chúa soi đêm
Giữa u mê bao lạc thuyết êm đềm
Và chọn Chúa dẫu một đời thua thiệt.
-------------------------------------
Giu-se Nguyễn Văn Sướng


NGÀY GIỜ LÀ TUYỆT MẬT

Hãy tỉnh thức sẵn sàng chờ Chúa đến
Ngày giờ nào, tuyệt mật đố ai hay
Như gia nhân đợi Chủ suốt đêm ngày
Và mở ngay khi Chủ vừa gõ cửa.

Hãy tỉnh thức như đèn luôn có lửa
Năm cô khôn ríu rít đón Tân Lang
Gia chủ kia đón lõng đứa trộm làng
Vì Chúa phán ngày giờ là tuyệt mật.

Ngày tận thế rõ ràng là sự thật
Đến khi nào, duy mỗi Chúa Cha thôi
Sao băn khoăn, sao lo đứng lo ngồi
Mà tỉnh thức thì lơ là chẳng đoái.

Ai cũng có tận thế riêng đủ loại
Chúa gọi về, nén bạc giấu lăn tăn
Muốn ăn năn thì cũng đã muộn mằn
Vì Chúa đến hệt như người kẻ trộm.
---------------------------------
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

LẠY TRỜI ĐỔ MƯA

Địa cầu giờ đã hoang vu
Ác thần phủ bóng âm u rợn rùng
Đất hoang sa mạc chập chùng
Cây khô trụi lá não nùng thê lương
Xin Trời cao hãy đổ sương
Mây đem mưa xuống trên nương trên đồng
Giê-Ri-Cô nở vườn hồng
Ngọt ngào vả chín, huệ đồng tỏa hương
Xin Trời mưa Đấng Yêu Thương
Mưa ơn cứu độ mưa đường cứu tinh
Mưa cho mặt đất hồi sinh
Cho Đấng Công Chính oai linh trị vì.
-------------------------------
Giu-se Nguyễn Văn Sướng.



TRÊN NGAI THÁNH GIÁ & TÌNH CÂY THẬP TỰ



Thi Ca Tin Mừng Chúa nhật 34 Thường Niên C

TRÊN NGAI THÁNH GIÁ

Trên Ngai Thánh Giá tang thương
Vẫn cho Anh Trộm Thiên đường Hồng ân
Nhục hình trần trụi tấm thân
Còn xin tha thứ tội nhân lạc lầm

Điên rồ Thập giá cao thâm
Để cho xấu hổ khôn ngầm tinh ranh
Phơi bày thế tục đành hanh
Mưu na chước quỷ tranh danh đoạt quyền

Giang tay Thánh Giá nhiệm huyền
Làm cây cầu nối xe duyên Đất, Trời
Hai ngàn năm lẻ chơi vơi
Vẫn còn giang mãi gọi mời chúng nhân

Vua mà chịu chết thay dân
Chưa từng tiền lệ quân, thần cổ kim
Trên ngai Thánh Giá im lìm
Mặc cho nhân thế mở tim bạo tàn!

*********
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

TÌNH CÂY THẬP TỰ

Giang tay Thánh Giá im lìm
Nửa như muốn nói nửa tìm lặng thinh
Hai ngàn năm kiếp nhân sinh
Vẫn còn treo mãi thập hình bởi đâu

Trên cao Thánh Giá gục đầu
Nửa như mỏi mệt nửa sầu nhân gian
Đóng đinh bao tháng năm ngàn
Còn chưa ngỏ hết tâm can với đời

Giang tay nối Đất với Trời
Nửa xin tha thứ nửa mời ăn năn
Hai thiên niên kỷ trở trăn
Trán kia còn đậm vết hằn mạo gai

Nắng mưa Thánh Giá phôi phai
Khi đeo ngực họ khi cài áo em
Qua đường đứng lại mà xem
Con Người đau khổ chẳng đem trang hoàng

Giang tay Thánh Giá tan hoang
Nửa vương cây gỗ nửa quàng quanh thân
Hai ngàn năm đứng tần ngần
Bên đời hiu quạnh phân vân ngóng chờ

Giang tay bụi đã phủ mờ
Người chê chối bỏ người thờ kính tin
Một mai ai có nhận nhìn
Dưới chân Thập Tự tay vin lệ nhòa.

***************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng