Trang

CHÙM THƠ XUÂN



NỬA XUÂN NỬA CHAY

Đỏ nửa xuân, tím nửa Chay
Nửa kia yến tiệc nửa này kiêng khem
Nửa hồn tịnh nửa xác thèm
Đường qua cửa hẹp ngẫm xem cuộc đời

Xuân nửa vời chay đồng thời
Nửa hồn nửa xác chơi vơi giữa dòng
Xác ưa đục hồn muốn trong
Xé áo xấu hổ xé lòng chẳng kham

Làm không nói, nói không làm
Đã tham trần thế còn ham nước Trời
Chân co chân duỗi, trời ơi
Chì, chài cũng tuột một đời về không!

Chớp đàng Tây nháng đàng Đông
“Mày hay kén chọn ông trông cho mày”(*)
Thêm xuân thêm tuổi mới hay
Quan phòng tuyệt hảo lẽ này huyền cơ

Tím màu Lễ phục gây thơ
Đỏ tươi câu đối hững hờ ai treo
Xuân trần, Chay Thánh đeo theo
Đôi dòng cảm tác bọt bèo mua vui.

  **************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(*) câu ca dân giã

XUÂN TRẦN CHAY THÁNH

Tím về chen giữa Đào, Mai
Như cài dấu lặng giữa bài nhạc vui
Tranh xuân chấm nét ngậm ngùi
Chút cay Sự Dữ, chút mùi nhân gian

Xuân tươi rồi cũng xuân tàn
Đời là cõi tạm hợp tan mấy lần
Tím về nhắc nhở cân phân
Bụi tro rồi sẽ thông phần quang vinh

Trần gian chưa phải Thiên đình
Xuân đi xuân đến tạ tình xuân tươi
Nâng ly vui thắm tình người
Xuân trần, Chay Thánh vẹn mười hồng ân

Ngày xuân còn lẫn bụi trần
Nhắc lòng hoài nhớ ân cần xuân thiên
Xuân hằng xuân mãi triền miên
Cội nguồn vĩnh phúc đoàn viên đời đời.

***************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

XUÂN MÃI MÃI

Ngày đông giá theo mưa phùn lùi mãi
Nắng ấm về cùng xuân mới thêm vui
Chợ vắng teo nay đã bớt ngậm ngùi
Người hớn hở trước cảnh đời nhộn nhịp

Những là bướm, những là chim ríu rít
Bao là hương, bao là sắc đua xinh
Người chúc nhau hoa mỹ thắm đượm tình
Xuân vì thế ai chẳng yêu chẳng mến

Cùng nâng chén những ngã đường đi đến
Cùng xiết tay ngàn ấm áp trao nhau
Ưỡ mơ này mong mãi đến ngàn sau
Xuân mãi mãi là xuân hồng tuổi trẻ

Nhưng xuân đến xuân đi đời lặng lẽ
Để nhân trần khao khát mãi xuân ơi
Xuân hằng xuân, xuân bất tận, xuân Trời
Bao giờ nhỉ, ta được xuân vĩnh viễn.

*************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng



THƠ: XUÂN NAO XUÂN HẰNG?




XUÂN NAO XUÂN HẰNG?

Rộn ràng theo Tết, Hoa về
Mai, Đào, Hồng, Cúc, tứ bề sắc hương
Phải chăng viễn cảnh Thiên đường
Chốn Xuân đích thực miên trường Bồng lai!

Hoe hoe chút nắng ban mai
Se se chút gió gai gai cuối mùa
Ồn ào nhộn nhịp bán mua
Vội vàng xe cộ như đua, gầm gào

Dửng dưng nhìn cuộc chiêm bao
Xuân đi xuân đến, xuân nao xuân hằng?
Ơi, Xuân-bất-tận(*) hay chăng
Trần gian có kẻ khăng khăng ngóng Ngài.

**********************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(*) Chúa là mùa Xuân-bất-tận của con