Trang

THƠ: MẸ VỀ, MÔNG TRIỆU.



MẸ VỀ, MÔNG TRIỆU.

Mẹ về, Mông triệu cao sang
Thiên cung, trần thế, rộn ràng hân hoan
Kèn vang loa trỗi, khải hoàn
Vinh quang Chúa phủ, vẹn toàn Mẫu thân
Dịu dàng nghi vệ: Hồng ân
Rạng ngời xa giá tiễn chân Mẹ về
Gió vờn tua áo vân vê
Mây vương mái tóc đê mê màu trời
Ba ngôi đẹp ý triệu vời
Xác hồn tuyền vẹn chói ngời uy linh
Trần hoàn duy Đức-Nữ-Trinh
Chúa vời Mông triệu hiển vinh muôn đời.

************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng


THƠ: NGUYỆN CẦU




THI CA CHÚA NHẬT 20 THƯỜNG NIÊN A


NGUYỆN CẦU

Nguyện cầu là lúc tỉ tê
Nhỏ to tâm sự trăm bề gởi trao
Những cay đắng, những ngọt ngào
Chút lòng cạn tỏ, muôn cao thấu cùng
Ai mà chẳng một Cha chung
Phải cơn nguy khốn khiêm cung cậy nhờ
Người còn xót nỗi con thơ
Huống hồ là Chúa, làm ngơ dễ gì
Tin: vào tận chốn huyền vi
Mở toang cánh cửa từ bi cao vời
“Đức Tin bà mạnh biển  khơi
Về đi, con gái thảnh thơi, khỏe rồi…”

Xin là một khía cạnh thôi
Tạ ơn, hầu chuyện, ỉ ôi tâm tình
Vui mừng, chúc tụng, tôn vinh
Lắng nghe và trải lòng mình cậy tin
Hóa Công, tạo vật, nhận nhìn
Cha, con tương ái, cứ xin, thỏa nguyền.

*********************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng




THƠ: ĐỪNG SỢ & CHÚ BÉ ÍCH-DIÊN


THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT 19 THƯỜNG NIÊN NĂM A

ĐỪNG SỢ

Con vẫn sợ, dù đã nghe, “Đừng sợ”
Sợ đói nghèo, sợ bệnh tật, tai ương
Sợ cả trong bao vặt vãnh, tầm thường
Sợ cả thứ chưa xảy ra hiện tại

Tưởng tượng thôi, đã rùng mình khiếp hãi
Mà chuyện đời biến đổi, dễ do ta
Sợ hay không, chuyện phải đến, đến mà
Điều nghịch lý, “Sợ” vẫn luôn thường trực!

Chúa nhắc nhở về bản năng vô thức:
“Bình an và đừng sợ, chính Thầy đây
Thầy ban cho không giống thế gian nầy…”
Bình an thật giữa muôn ngàn sóng gió

Nên “”Đừng sợ” vì Ngài luôn ở đó
Giữa nghi ngờ yếu đuối Đức Tin con
Giữa vu vơ, khờ khạo đến mỏi mòn
Để nâng đỡ Đức Tin đầy mạnh mẽ

Để nỗi sợ dù muôn hình vạn vẻ
Tin vào Ngài con vững dạ bình an
Con không còn sợ hãi giữa nguy nan
Vì con biết quan phòng, Cha hằng định.
************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

CHÚ BÉ ÍCH DIÊN
Này em, chú bé Ích-diên
Thượng lưu gia thế, bạc tiền thiếu chi
Chúa thương dẫn lối em đi
Theo chân Cứu Thế, chiều ni em ngồi
Hành trang bánh ngũ, cá đôi
Em dâng tất cả, chao ôi, đủ gì!
Năm ngàn tráng hán kể chi
Phụ, nhi chưa tính dễ khi vạn người…

Này em, chú bé vui tươi
Sao theo chân Chúa? Mười mươi thiệt thòi!
Nhìn quanh trang lứa mà coi
Những nô cùng nghịch, mặn mòi riêng em
Miếng ngon nghĩ cũng phát thèm
Riêng tây chẳng giữ, em đem dâng Ngài
Mới ra phép lạ chẳng phai
Chỉ riêng mẩu vụn mười hai thúng đầy!..

Hôm nay, tôi kể chuyện đây
Ích-diên có một chú nầy, dễ thương!
**************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng