Trang

THƠ: CHÚA LUÔN ĐỒNG HÀNH



      CHÚA LUÔN ĐỒNG HÀNH

Chúa vẫn thế, vẫn đồng hành nhân thế
Cùng con người chia cực sẻ buồn đau
Hai ngàn năm đâu chỉ mỗi Em-mau
Mà buồn quá, mấy ai người nhận biết

Kìa đổ vỡ bao cảnh đời thảm thiết
Bao mặt người câm nín đến thê lương
Những oan khiên trằn trọc suốt đêm trường
Và tang tóc, này sinh ly, tử biệt

Những bất công đuổi đeo đời thua thiệt
Chúa đấy sao! Ôi, con mắt Đức Tin
Sao cao sang vinh hiển đến vạn nghìn
Đồng hành vẫn chỉ lại là miếng “Bánh”!

Giữa cuộc đời, Chúa vẫn hằng ở cạnh
Chỉ là con, mù mở đã bao năm
Bả thế gian, chỉ trô trố chằm chằm
Sao thấy được bên đời Ngài hiu quạnh

Xin cho con mở lòng đừng trốn tránh
Để mắt lòng thấy Chúa vẫn bên con
Chúa là anh trong cuộc sống mỏi mòn
Chúa là chị tảo tần đời vất vả


Chúa bên con đâu ai người xa lạ
Người chung bàn, kẻ chung sở, nhục vinh
Xin giúp con lòng yêu mến thật tình
Và thấy Chúa đồng hành trong cuộc sống.

            *****************

     Giu-se Nguyễn Văn Sướng



HAI CÂU CHUYỆN THẬT




         Đây là câu chuyện có thật được chính Tác giả kể lại. Tin hay không xin tùy các Bạn.



                      HAI CÂU CHUYỆN THẬT 

    …Không giống như người mù trong Phúc Âm được Chúa chữa lành đem kể hết những ơn lạ Chúa đã ban xuống cho mình. Tôi, Anna Ngọc, đã chôn dấu ơn Chúa đến với tôi cũng 37 năm. Bây giờ Chúa thúc hối mãi, nên vượt qua tính lười viết, bị nghĩ này nghĩ nọ, tôi quyết tâm bắt chước anh mù kể hết tất cả những gì tôi đã thấy đã nghe vì mình là nhân vật trong truyện.         
        Từ khoảng năm 1977 đến 1982. Tôi làm Trưởng nhóm Legio Mẹ Hội Thánh Giáo xứ Hòa Thuận. Nghe anh Anh báo cáo có một người bị giun móc gần chết Bệnh viện trả về tên là Toán ở Giáo xứ Hòa Cường. Tôi và hai người trong Hội đến thăm. Anh nằm trên giường hoi hóp thở. Lúc đó nghĩ đến Tình yêu, Lòng Thương xót và quyền năng của Chúa. Tôi ra sau hè lấy cái ca. Tôi còn nhớ đó là cái ca Inox Mỹ có quai gập lại. Múc nước trong lu để trên bàn Thờ, tôi, hai người bạn, vợ anh Toán quỳ trước bàn Thờ cầu nguyện: “Chúng con tin rằng Chúa đang hiện diện nơi đây. Nếu Chúa muốn thì với nước này Chúa sẽ cho anh Toán sống lại để tất cả chúng con thêm lòng tin yêu biết ơn Chúa, ích lợi cho Linh hồn chúng con. Nhưng nếu không chúng con vẫn luôn yêu mến ca ngợi lòng thương xót của Thánh ý Chúa". Đi họp tuần sau tôi nghe báo cáo anh Toán đã sống lại, khỏe mạnh sau này bán cà-rem có ghé thăm tôi. Tình yêu, lòng thương xót, quyền năng của Chúa luôn ở bên ta. Nhưng Chúa không phải Thần Đèn phục vụ cho những đam mê ham muốn trần gian. Tất cả, tôi nói tất cả: Đúng ý, trái ý, tốt, xấu, thành công, thất bại, được, mất, đều phát xuất từ tình yêu, lòng thương xót vô cùng của Chúa để cho ta có được Chúa là sự Sống đời đời, hạnh phúc đời đời, không phải là cuộc sống hữu hạn đời này, hạnh phúc theo não trạng chúng ta.                  Chuyện từ một đêm cúp điện, tôi làm bánh để mai bán. Đang đánh trứng thì nghe Ba tôi kêu lên: “Ôi, đẹp quá, sáng quá, những vòng hoa Hồng. Nhiều vòng hoa Hồng, sáng quá, sáng quá!”. Ba tôi mắt mù, hay nằm trên đi-văng lần hạt Mân-côi. Ba tôi rất mến Đức Mẹ. Chuyện vòng hoa Hồng sáng lòa Ba tôi hay thấy ban ngày, tôi cũng không lạ. Sáng mai đem bánh bán, tủ bánh để nhờ nhà anh Minh chủ tiệm sửa tivi Không Gian 251 Hoàng Diệu. Thành, em anh Minh thấy tôi, hỏi: “Chà, nhà chị mua ac-quy hả? Tối hôm qua đứng trên gác nhìn xuống nhà chị thấy sáng quá” Không ai thấy những vòng hoa Hồng sáng khi lần hạt của Ba tôi, thế mà một người ngoại lại thấy. Quả thật ơn Chúa chỉ đến cho những người bé mọn, những kẻ tội lỗi, bệnh hoạn, đau yếu, tật nguyền xác hồn. Biết vậy dại gì chúng ta không đến với Chúa. Chúng ta là những hạt bụi được Tình yêu, Lòng Thương xót của Chúa dựng nên từ hư không. Mất đi hạt bụi mà lại được Chúa: Sự Sống đời đời, Hạnh phúc đời đời. 
            Cuộc trao đổi quá lời phải không các Bạn?                     

            ***************************
                                                                     Anna Ngọc



Chùm thơ viết về Mẹ



               Chùm thơ viết về Mẹ, với cả tấm lòng thương nhớ kính yêu, ngày không còn Mẹ.

À ƠI, MỘT THUỞ


À ơi, một thuở mẹ ru
Hôm nay hoa rụng thiên thu mẹ về
Nào đâu cách trở sơn khê
Thế mà ly biệt lê thê mịt mùng
Vẳng xa đưa gió cao cung
Nhạc nào buồn chậm não nùng tiếng thương
À ơi, một thuở vấn vương
Giờ xa dĩ vãng thiên đường ngày xưa
Mẹ về cội Phúc mây đưa
Tiếng lòng nhẹ thoảng lưa thưa giọt sầu
Kinh cầu nài nẳng đêm sâu
Nghe như tiếng võng rầu rầu giọng thơ
À ơi, tiễn mẹ mà mơ
Thênh thang cõi phúc bến bờ mẹ say
À ơi, sao mắt cay cay
Lời ru một thuở mây bay nghìn trùng.
    -----------------------------------
   Giu-se Nguyễn Văn Sướng


 BÀI THƠ CHO MẸ


Mẹ đâu biết bài thơ này, mẹ nhỉ?
Từng lời thơ từng giọt lệ bi thương
Cũng như con không biết giữa đêm trường
Mẹ thao thức, tâm sự nào, trằn trọc.

Những bài thơ mẹ chưa từng được đọc
Nước xuôi dòng, mây viễn xứ mang mang
Sinh chẳng ly, giờ tử biệt đôi đàng
Thoảng trong gió, à ơi buồn, một thuở!

Ai nức nở giọt vắn dài ràn rụa
Hạt bụi về là hết kiếp long đong
Sao còn nghe như muối xát trong lòng
Còn thảng thốt lời thơ đầy mộng mị

*******************************
           Giu-se Nguyễn Văn Sướng

BÌNH YÊN MẸ VỀ.


Mẹ về chốn ấy thiên thu
À ơi còn tưởng câu ru năm nào
Long đong một thuở bờ ao
Cánh cò gục mỏi nghẹn ngào đêm sương
Dễ thường chín nẫu Ba Hương
Dẻo xôi Nếp Mật ngọt đường Mía Lau
Vui buồn đâu nữa ngày sau
Mây trôi nước chảy tím màu thời gian
Run run da diết giọt đàn
Gánh hàng kĩu kịt rụa ràn dưới mưa
Sớm trưa lận đận đã vừa
Tóc xanh mấy độ bạc thưa màu phiền
Hoa tàn lả tả hàng hiên
Thiên thu vĩnh biệt bình yên mẹ về.

***************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

NHỚ MẸ

Hoa héo rũ lâu rồi
Giờ rụng xuống gốc xưa
Mẹ đi về...cội Phúc
Ngậm ngùi con tiễn đưa

Tiếng nhạc buồn văng vẳng
Như cứa vào tim con
Biển Thái Bình bao la
Có lúc ngưng dạt dào

Mỗi sáng sớm ai qua
Vai gánh hàng kĩu kịt
Giật mình tưởng mẹ xưa
Con nước đã xuôi dòng!

Mẹ còn hơn Nếp Mật
Hơn cả chuối Ba Hương
Câu ca nào đã ví
Chảy nghèn nghẹn trong tim


Bàn tay hiền chở che
Tảo tần nuôi con trẻ
Thành một đời hy sinh
Ai đếm nổi ân tình!

Tiếng cầu kinh chầm chậm
Như nài nẳng trong đêm
Như câu ru êm đềm
Thảng thốt trái tim con

Mẹ vĩnh viễn ra đi
Chúa đưa mẹ về trời
Lá rụng rơi về cội
Còn nỗi nhớ khôn nguôi.
-----------------------------------
Giuse Nguyễn Văn Sướng

MẸ VỀ

Mẹ về, con ở, biệt ly
Qua cầu nước chảy còn ghì gió mây!
Đau lòng ngày lá xa cây
Bóng câu cửa sổ tháng đầy ngày vơi
Hoa tàn Mẹ rụng xa khơi
Bàng hoàng còn tưởng à ơi năm nào
Cánh cò gục mỏi bờ ao
Ba-hương chín nẫu ngọt ngào Mẹ rơi
Gian nan từng trải một thời
Vui buồn khép lại thảnh thơi Mẹ về.
   -------------------------------
   Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 TỪ BIỆT MẸ

Mẹ về nhé, cháu con giờ từ biệt
Đời lữ hành, Mẹ đến Bến hân hoan
Chúa ơn nhiều gìn giữ Mẹ chiên ngoan
Gương sáng ấy cháu con nguyền học tập.

Giờ giã biệt, là tiếc thương tràn ngập
Là mai ngày không còn Mẹ thân yêu
Là quạnh hiu nhìn nắng tắt ban chiều
Xin phó thác Mẹ hiền tình yêu Chúa.

Mẹ lặng lẽ tuổi đời chiều héo úa
Mẹ rất nghèo tri thức giữa nhân gian
Mẹ nghèo hơn địa vị lẫn bạc vàng
Chúa bù Mẹ giàu Đức Tin, con cái.

Thân lạy Chúa, rủ thương giờ khiếp hãi
Ai vững vàng nếu Chúa chấp tội khiên!
Xót Mẹ con, hằng mong Đấng nhân hiền
Một đời khát hưởng vô cùng Nhan Thánh.

Mẹ về nhé, giọt nào còn lấp lánh
Còn giọt nào nghẹn ứ ngược trong tim
Bao năm qua Mẹ cõi phúc trông tìm
Giờ hạnh phúc Mẹ về nơi bất diệt.

Mẹ về nhé, Mẹ một đời thua thiệt
Chọn vĩnh hằng Mẹ chọn Đấng Yêu Thương
Mẹ đi theo Đấng mạc khải là Đường
Quê hương ấy Mẹ tin đầy vinh hiển.

Hôm nay sóng ngưng dạt dào ngoài biển
Tiễn Mẹ về, còn nước mắt bi thương
Hẹn mai sau sum họp chốn thiên đường
Ngày gặp lại, Mẹ, con, đầy vĩnh phúc.
    --------------------------------
   Giu-se Nguyễn Văn Sướng